PHẬT THUYẾT KINH PHÁP CÚ THÍ DỤ
Hán dịch:
Sa Môn Pháp Cự, Sa Môn Pháp Lập
Việt dịch: Thiện Thuận, Nguyên Tạng
*
Phẩm Mười Một – Phẩm Phóng Dật – Thí Dụ Hai Mươi Lăm
Thuở Phật còn tại thế, có năm trăm vị thương khách từ biển mang về nước rất nhiều đồ thất bảo. Chẳng may khi đi ngang một khu núi rừng bị Quỷ Thần làm mê hoặc lạc mất lối ra, sức cùng lực kiệt lại thêm đói khát nên tất cả đều mất mạng. Châu báu của cải vì thế bỏ lại rải rác giữa núi.
Lúc ấy, có một vị Sa Môn đang tu trong núi, thấy chuyện như vậy liền khởi niệm:
Ta cực khổ tu hành đã bảy năm mà không đắc đạo, lại chịu nghèo khổ không có chút gì tự nuôi sống. Nay gặp những vật báu vô chủ này, ta hãy lấy đem về gầy dựng nhà cửa cơ nghiệp.
Nghĩ vậy xong, Sa Môn bèn xuống núi gom lấy của báu giấu vào một chỗ rồi ra khỏi núi định tìm gọi anh em phụ mang về nhà.
Đức Phật biết vị Tỳ Kheo này có thể độ được, bèn hóa ra một vị Tỳ Kheo Ni, cạo đầu đắp y mà lại trang điểm phấn son, vẽ mắt kẻ mày, đeo vàng ngọc đầy người. Vị Ni này đi vào núi, giữa đường gặp vị Sa Môn từ núi đi ra liền cúi đầu làm lễ hỏi thăm.
Vị Sa Môn thấy cô Ni mà trang sức liền la rầy:
Pháp tắc cô Ni làm như vậy có được chăng?
Đã cạo đầu đắp y sao lại còn trang điểm, đeo đồ trang sức?
Tỳ Kheo Ni trả lời:
Pháp tắc Sa Môn làm như vậy có được không?
*
Đã cắt ái từ thân, học đạo nơi chốn rừng sâu sao lại còn lấy của phi pháp?
Tham dục quên đạo, buông lòng phóng dật, không xét lẽ vô thường. Cuộc sống trên đời vốn tạm bợ, còn tội báo lại đeo đẳng kéo dài.
Bấy giờ, vị Tỳ Kheo Ni nói kệ:
Tỳ Kheo cẩn thận giới
Phóng dật lỗi lầm nhiều
Đổi thay nhỏ đến lớn
Ác thành bị lửa thiêu.
Giữ giới phước an vui
Phạm giới tâm lo sợ
Dứt được lâu Ba Cõi
Vị ấy gần Niết Bàn.
Vị Tỳ Kheo Ni nói kệ xong, liền hiện lại thân Phật tướng hảo quang minh.
Sa Môn trông thấy kinh sợ dựng tóc gáy, vội cúi đầu đảnh lễ, phát lộ sám hối:
Con vì ngu si lầm lạc mà vi phạm chánh giáo.
Đã dấn sâu không thể quay trở lại, giờ biết tính sao đây?
Bấy giờ Đức Thế Tôn nói kệ:
Nếu trước phóng dật
Sau biết tự ngăn
Nhờ sức niệm định
Tỏa sáng khắp trần.
Lầm nên gây ác
Sau đổi làm lành
Nhờ sức niệm thiện
Tỏa sáng khắp trần.
Tuổi trẻ Xuất Gia
Siêng tu Pháp Phật
Như trăng khỏi mây
Chiếu sáng khắp trần.
Người trước làm ác
Sau ngưng không phạm
Như trăng khỏi mây
Chiếu sáng khắp trần.
Bấy giờ vị Tỳ Kheo nghe xong, dứt bỏ mọi kết sử, không còn niệm tham, đảnh lễ dưới chân Phật. Rồi vị ấy trở về núi, ngồi dưới một gốc cây nỗ lực tu quán niệm hơi thở, không bao lâu chứng quả A La Hán.
(Kinh Pháp Cú Thí Dụ – Hết Phẩm Mười Một)
vu viết
PHẬT THUYẾT KINH PHÁP CÚ THÍ DỤ
Phẩm Mười Chín – Phẩm Ác Hạnh – Thí Dụ Ba Mươi Chín
Phẩm này không đúng, bị lặp nhé ad.
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Tuệ Tâm đã sửa lại, cảm ơn bạn!