Tu tại gia chẳng phải chuyện dễ, nhất là ở trong thời pháp nhược ma cường, đầy chướng duyên và trược ác này! Người Phật tử ngược dòng thế tục, muốn được an ổn tu hành không phải chuyện đơn giản, phải rất uyển chuyển cả đời lẫn đạo may ra mới được.
Cho nên, dù bạn tu bất cứ pháp môn nào đi chăng nữa cũng phải luôn nhớ rằng: Tu tập là một quá trình lâu dài, không phải chuyện một sớm một chiều. Xin hãy khắc cốt ghi tâm điều này: Học Phật, trước cuộc sống phải được an vui, sau mới đến phần giải thoát.
- 10 Điều quan trọng Phật tử tại gia cần biết.
- Sự thật về Hoa Ưu Đàm.
- Từ Bi Hỷ Xả là gì.
- Tam quy ngũ giới giảng giải
- Học Phật pháp bắt đầu từ đâu.
- Các cảnh giới trên đường tu tập.
- Làm Cha mẹ phải biết bồi phước cho con.

Tu Tại Gia Chẳng Phải Chuyện Dễ Dàng
Ví như mình ăn chay học Phật mà gia đình tranh cãi không an thì cần phải xem lại. Mỗi người có nhân duyên học Phật riêng, không thể do thuyết phục hay cưỡng cầu mà được. Cho nên ta khuyên họ ăn chay hoặc học Phật một vài lần mà không được thì thôi.
Điều này rất quan trọng! Bởi người thân của ta không hiểu đạo, thấy nhà cửa xáo trộn ắt cho rằng vì ta học Phật khiến gia đình lục đục không yên. Lại do đó mà sanh tâm hủy báng Tam Bảo, bảo rằng Phật pháp chẳng có lợi lạc gì, khiến gia đình rối loạn. Họ gieo nhân đọa địa ngục, ta học Phật liệu tâm có an ổn được hay không?
Điều thứ hai bạn cần phải nhớ rằng: Tuyệt đối đừng bao giờ lấy giới của người xuất gia áp dụng cho hàng tại gia.
Nhiều người không nắm được điều này nên làm gì cũng sợ, cũng kiêng dè. Tu tại gia trọng yếu ở nơi giữ 5 giới căn bản: Không sát sinh, không trộm cắp, không tà dâm, không nói dối và không uống rượu.
*
Ví như giới không sát sinh chẳng hạn: Ta biết quả báo hại mạng nên không sát sinh. Tuy nhiên người thân chẳng biết, cũng chẳng tin điều này. Họ vẫn ăn mặn thì ta chỉ cốt yếu tránh sát sinh trong nhà, còn thì có thể mua đồ bán sẵn ngoài hàng chợ. Hoặc thỉnh thoảng cả gia đình đi nhà hàng thì mình cứ vui vẻ đi theo. Trong bữa ăn mình ăn nhiều rau ít thịt là được, đừng bắt họ phải ăn như mình!
Uyển chuyển mà tu tập như thế, người thân thấy ta học Phật được nhiều lợi ích, vợ chồng con cái hòa thuận, cuộc sống viên mãn, ắt sẽ sanh tâm cảm mến với Phật pháp. Lúc ấy không cần khuyên nhủ gì họ cũng theo mình học Phật. Còn như cố chấp mà làm ngược lại thì họa hại khôn lường…
*
Nhiều năm về trước, một Phật tử bảo với Tuệ Tâm: “Tôi ăn chay trường được 6 tháng nhưng vợ con vẫn ăn mặn. Vì thế trong nhà phải sắm hai bộ nồi nấu nướng, hai bộ bát đũa riêng để đảm bảo không dính tí thịt cá nào. Bữa ăn hằng ngày tôi đều phải tính toán, chất này chất kia, âm dương…để vợ nấu cho đủ chất.”
Tuệ Tâm bảo: “Ăn chay thì rau đậu, tương cà đơn giản, có gì ăn nấy, đừng cực đoan thì mới lâu bền được. Nếu vợ con đồng ý, cả nhà cùng ăn chay thì không còn gì tốt bằng. Còn như họ chẳng ăn chay thì trong mâm có gì ăn đó, phải biết tùy thuận để được an vui. Mình muốn ăn chay mà vợ chẳng nấu cho thì trong bữa nên ăn nhiều rau, ít thịt. Cuộc sống ngày nay bận rộn, tự do và đề cao cá nhân, bạn một hai cố chấp như vậy thì không ổn. Nên xem xét lại kẻo cuộc sống không yên.”
Ông ta lúc ấy gật gù, nhưng về nhà thì vẫn không chút chi thay đổi. Chừng sáu tháng sau, nghe một bạn đạo bảo rằng gia đình ấy cãi nhau suốt ngày, cuối cùng tan đàn xẻ nghé. Vợ con ông ta không tiếc lời hủy báng Tam Bảo… Tuệ Tâm nghe rồi thở dài mãi không thôi!
Lời khuyên của cổ đức cho Phật tử tu tại gia
Học Phật không được cố chấp, phải tùy phận tùy thời, tùy hoàn cảnh, trọng yếu ở nơi nhớ Phật niệm Phật, còn hình thức ở bên ngoài được chút nào hay chút đó. Như khi gặp chướng ngại trên đường tu, bạn hãy nhớ lời Ngài Thiền Tâm dạy trong “Niệm Phật Thập Yếu”:
“Trên đường đạo, nhiều khi hành giả bị nghịch cảnh làm cho trở ngại. Có người bị cha mẹ anh em hay vợ chồng con cái ngăn trở hoặc phá hoại không cho tu. Có vị thân mang cố tật đau yếu mãi không lành. Có kẻ bị oan gia luôn theo đuổi tìm cách mưu hại. Có người bị vu oan giá họa, khiến cho ngồi tù chịu tra khảo hoặc lưu đày. Có vị bị sự tranh đua ganh ghét, hoặc bêu rao nhiều tiếng xấu xa, làm cho khó an khó nhẫn.”
Hoặc “Những chướng cảnh bên ngoài làm duyên khó khăn thối đọa cho hành giả. Chứng cảnh đó là sự nóng bức, ồn ào, uế tạp, hoặc chỗ quá rét lạnh hay nhiều trùng kiến muỗi mòng. Gặp cảnh này cũng nên uyển chuyển, đừng chấp theo hình thức, chỉ cầu được an tâm. Chẳng hạn như ở cảnh quá nóng bức, chẳng ngại gì mặc áo tràng mỏng lễ Phật, rồi ra ngồi chỗ mát mà trì niệm, đến khi xong lại trở vào bàn Phật phát nguyện hồi hướng. Hoặc gặp chỗ nhiều muỗi, có thể ngồi trong màn thưa mà niệm Phật.
*
Như ở miền bắc Trung Hoa vì thời tiết quá lạnh, các sư khi lên chánh điện tụng kinh, cũng phải mang giày vớ và đội mũ cẩn thận. Có hàng Phật tử vì nhà nghèo, làm lụng vất vả, đi sớm về khuya, hoặc nợ nần thiếu hụt, rách rưới đói lạnh, vợ yếu con đau, không có chỗ thờ cúng trang nghiêm. Trong hoàn cảnh ấy sự tu tập thật ra rất khó, phải có sự nhẫn nại cố gắng như bà lão ăn xin niệm Phật, mới có thể thành công.
Hoặc có người vì nhiều chướng nghiệp, lúc không tu thì thôi, khi sắp vào bàn Phật lại nhức đầu chóng mặt sanh đủ chứng bịnh, hay có khách viếng thăm và nhiều việc bất thường xảy đến. Gặp những cảnh như thế, phải cố gắng và khéo uyển chuyển tìm phương tu hành. Sự cố gắng uyển chuyển tùy trường hợp sai biệt mà ứng dụng không thể nói ra hết được.
Nên nhớ gặp hoàn cảnh bất đắc dĩ, phải chú trọng phần tâm đừng câu nệ phần tướng mới có thể dung thông. Cõi Ta Bà ác trược vẫn nhiều khổ lụy, nếu không có sức cố gắng kham nhẫn, tất sự tu hành khó mong thành tựu.“
Trong Nhân quả báo ứng hiện đời – Ni sư Hạnh Doan dịch, Hòa Thượng Diệu Pháp có khai thị cho một Phật tử tại gia. Lời khai thị của Ngài trong câu chuyện dưới đây thật đáng để chúng ta suy ngẫm vậy:
Phải thấy ưu điểm của người
“Một chiều mùa thu năm ngoái, mười mấy vị cư sĩ Thạch gia trang đến Ngũ Đài Sơn. Trong đó có một bà hơn năm mươi tuổi, đang ở tại nhà khách. Bà hướng Hòa thượng Diệu Pháp kể lể nỗi khổ tâm của mình:
– “Bạch sư phụ! Con quy y Phật 4 năm rồi, cứ rằm, mồng một là ăn chay, nhưng thân thể không được khỏe lắm.
Nửa năm trước con gặp một vị thiện tri thức, mới hiểu ra nếu muốn thân hoàn toàn không bịnh, mạnh khỏe, thì phải dứt tuyệt ăn mặn, chẳng nên ăn máu thịt chúng sinh. Không ngờ sau khi con đoạn tuyệt thịt cá rồi thì thân ngày một khỏe hơn, lúc này mới biết ăn tam tịnh nhục chỉ là phương tiện tạm.
Kể từ đó, con thường khuyên con cái ăn chay để tránh tương lai bị bịnh. Nhưng chúng chẳng những không nghe, lại còn dè bỉu, cho là con học Phật ngày càng mê tín, khờ khạo. Chẳng những chúng ngược ngạo khuyên con ăn thịt, thậm chí còn cố tình mua ba ba tươi sống về, nói là muốn cho con tẩm bổ, khiến con nổi đóa.
*
Vì vậy mà con thường cùng chúng tranh cãi, nhưng chẳng ai nghe ai, khiến cho trong nhà không khí rất căng thẳng. Mới đây có lần, con thực sự nhịn không nổi, phải đến tá túc tại nhà một người bạn. Sau đó thì các con cũng tới xin lỗi, rước con về. Nhưng hễ đến bữa ăn là trong lòng mỗi người đều cảm thấy rất khó chịu.
Con nghĩ muốn xuất gia, nhưng lại lo chùa không thu nhận. Tính vào viện dưỡng lão, lại sợ họ không giúp ăn chay tốt. Hiện con đang rất khổ tâm, xin Hòa thượng từ bi chỉ giáo”…
Hòa thượng Diệu Pháp từ đầu đến cuối ngồi xếp bằng im lặng lắng nghe.
Khi bà nói xong, ngài mở mắt bảo:
-“Người học Phật phải biết sống hòa thuận với đại chúng, đây là tập cho mình thói quen biết tôn trọng người. Khi lựa chọn tín ngưỡng, thậm chí dù đối với con cái, cũng không nên cưỡng ép, bắt chúng phải phục tùng, vâng theo. Bà hi vọng con mình tin Phật, ăn chay, cố nhiên là vì muốn tốt cho chúng. Thế nhưng, cũng phải biết quan sát căn cơ mà dạy, không nên gấp rút nôn nóng muốn mau thành. Làm vậy sẽ bị phản tác dụng, khiến các con đối với Phật giáo phát sinh hiểu lầm, chống kháng.
*
Trong lúc ăn cơm, có thể dùng một bàn hai mâm, không nên “vì con ăn thịt mà oán giận chúng”. Bà phải thường tự hỏi: “Bản thản mình giới sát đoạn thịt… đã lâu chưa?” Nếu như tu tốt thì vì sao hôm nay vẫn chưa thoát ly lục đạo? Phật Bồ Tát không hề khư khư chấp trước bất xả như chúng ta.
Do vậy, muốn hóa độ người phải nghiên cứu thời cơ và phương pháp, trừ thuyết giáo bằng lời ra, cần phải dùng thân giáo, điều này rất quan trọng.
Thí như khi các con thấy bà học Phật ăn chay khí sắc ngày càng tốt, thân thể ngày càng khỏe, tâm thái ngày càng hiền hòa, an lạc…tự nhiên chúng sẽ tin phục Phật pháp. Dần dần nhờ vào sự thay đổi chuyển tốt âm thầm của bà mà các con được cảm hóa, sẽ tự động hướng bà nương tựa. Đương nhiên muốn hóa độ người khác thì điều quan trọng nhất là bản thân mình phải dốc sức hành cho tới nơi. Chánh mà không tà, giác mà không mê. Muốn người sửa chánh thì trước tiên mình phải chánh bản thân.
*
Ngoài ra, bà phải làm được việc này, thường nói ba điều tốt:
- Phải thường nói con cái tốt, dù không tốt cũng nói tốt.
- Phải thường nói sinh hoạt tốt, dù không tốt cũng nói tốt.
- Phải thường nói thân quyến bạn bè tốt, dù không tốt, cũng nói tốt.
Ba điều này từ đây trở về sau, những bậc làm trưởng bối phải ghi nhớ trong lòng, để sẵn nơi khóe miệng. “Tri túc là thường lạc” mà.
Bất luận là con cái hay thân bằng, láng giềng, cho dù trước đây họ đối với mình không vừa ý, nhưng nhờ bà luôn ẩn ác dương thiện, biết lấy đức báo oán, thì lâu dần, đối phương sẽ sinh tâm ăn năn hổ thẹn, sửa lỗi và thay đổi. Nếu thường nói ba điều tốt, tất nhiên sẽ được mọi người tôn kính. Cuộc sống của bà tự nhiên sẽ ngày càng tuyệt hơn.
Ngược lại, nếu bà cứ sợ người không tôn trọng mình, lúc nào cũng lên mặt trưởng bối, luôn cậy uy, ỷ thế, ra vẻ kẻ cả, ta đây! – Sống mà luồn soi mói, tìm cách bắt lỗi người, như vậy rất là sai, rất trái với hạnh nguyện, sẽ tạo nên vực ngăn cách cùng con cái, thân quyến, bạn bè. Hành xử như vậy sẽ khiến phát sinh xung đột không ngừng, dẫn tới lòng mình và người đều… nổi oán khí xung thiên!
*
Cũng đồng một lý này, công phu “ba điều tốt” rất hợp cho mọi người ứng dụng. Nếu như chẳng thực hành được, thì cho dù là già hay trẻ, chồng hay vợ, xuất gia hay tại gia, đều sẽ ôm phiền não vô tận”…
Bà nọ nghe sư phụ khai thị xong, không ngừng gật gù, mọi rầu rĩ đã tan biến, gương mặt mùa thu ủ rũ của bà đã chuyển sang sắc xuân hớn hở, ấm áp.
Phật pháp đúng là diệu pháp, Hòa thượng Diệu Pháp thật là diệu pháp, Ngài luôn đem Phật lý tinh thâm khéo léo giảng giải cho đạo và đời cùng hiểu, viên dung vô ngại, hết nghi.”
Tuệ Tâm 2023.
HUYNH NGOC PHUONG viết
Dạ kính bạch thầy!
Thầy cho con hỏi cách đây khoảng 1 thời gian trong lúc ngủ con có mơ thấy nhị vị hắc bạch vô thường đi vào chổ cửa phòng ngủ con ( vì trời nóng nên cửa phòng ngủ con mở ra cho thoáng) trong mơ khi con thấy nhị vị hắc bạch vô thường con sợ, la lên và tỉnh giấc, từ sau hôm đó con tò mò về thế giới tâm linh, phật pháp…và cũng lên mạng tìm hiểu và biết đến thầy
Thầy cho con hỏi giấc mơ về hắc bạch vô thường có điềm báo gì không thầy ạ
con chữ nghĩa không thông có gì mong thầy hoan hỉ bỏ qua
con cám ơn thầy!
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Giấc mơ phần lớn chỉ là sự biến hiện của tâm thức mà thôi, chẳng cần phải lo lắng gì đâu. Nếu bạn sợ thì hãy phát tâm niệm Phật, cuộc sống sẽ luôn được bình an vậy!
Con xin giấu tên viết
thưa tuệ tâm,vừa nằm vừa nghe giảng pháp có được không ạ
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Chư Tổ đều dạy rằng: “Ở trong Phật pháp, nếu có một phần cung kính thì tăng thêm một phần phước huệ.” Pháp vô cùng quý giá, khi nghe cố gắng quần áo dài trang nghiêm, ngồi xếp bằng, chắp tay cung kính nghe thì mới không phạm phải cái lỗi khinh nhờn. Chỉ trừ phi đau ốm nặng, không thể làm được như thế thì có thể nằm nghe kinh pháp.
Cung Kính viết
Nam mô A Di Đà Phật
Nghe kinh thì cố nhiên là nên như thế. Còn như nghe pháp sư giảng pháp, thì chỉ cần ngồi ngay ngắn, cung kính nghe có được không ạ?
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Cũng được bạn ạ, nhớ mặc quần áo dài, ngồi ngay ngắn nhiếp tâm mà nghe. Người thế gian nghe giảng pháp thường tham phước, chỉ cố nghe nhiều chớ thực chẳng chịu nhiếp tâm xem Pháp sư giảng về điều gì. Rốt cuộc chỉ gieo được phước đức nhân duyên, chớ không phá được nghi hay nắm được pháp yếu, thật vô cùng đáng tiếc!
Con xin giấu tên viết
dạ,cảm ơn tuệ tâm
Con xin phép ẩn danh viết
Dạ thưa thầy nhưng đôi khi do cuộc sống hiện đại, ngoài những giờ con tu tập nghe Pháp nghiêm trang thì còn thường xuyên đăng ký các kênh Pháp trên Youtube FaceBOOK. Khi đang nằm lướt thì các video Pháp lại hiện ra và con vẫn nghe luôn. Trong những trường hợp như vậy đi đứng nằm ngồi con đều nghe ạ. Đâu đó con thấy tâm an lành và thông suốt hơn là lướt phải những thứ linh tinh trên mạng. Trong tâm con luôn giữ tâm cung kính nhưng cái tướng con cũng biết chưa có ổn. Con chia sẻ ở đây cũng để giãi bày mong rằng chư Phật chư Hộ Pháp mười phương không trách quở mà tạo điều kiện cho chúng con nghe được càng nhiều lời pháp càng tốt ạ. Nguyện trong tương lai tới con bỏ hẳn lướt mạng xã hội thì thì giờ nghe Pháp trang nghiêm được nhiều hơn <3
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Chư Hộ Pháp họ có can thiệp hay quở trách, cũng chỉ nhè nhẹ mà thôi, chủ yếu là để nhắc nhở chúng ta, muốn cho chúng ta luôn thực hành theo đúng lời Phật dạy, chớ họ chẳng có ác tâm làm hại người học Phật đâu. Điều này Phật tử sơ cơ nhất định phải nắm rõ, chớ hiểu lầm kẻo lại thành ra sai lệch, bảo Phật pháp nhìn đâu cũng thấy tội!
Chư Hộ Pháp như người cha đáng kính, đánh con một roi cũng chỉ vì muốn con nên người, chỉ có tình thương yêu chớ tuyệt chẳng có ác tâm làm hại. Trong Cảm Thông Lục, chư Thiên bảo với Ngài Đạo Tuyên: “Người thế gian dù làm trăm ngàn việc ác, nhưng hễ làm một điều thiện, dù nhỏ như mảy lông sợi tóc, chúng con vẫn bỏ qua hết mà tận lực hộ trì che chở, không cho tà thần ác quỷ đến gần hãm hại.” Hộ Pháp ở trong Phật pháp là như thế đó!
Kim viết
Nam Mô A Di Đà Phật
Thưa thầy, con xin bạch hỏi một vấn đề này, con hiện tại đã ăn chay 1 tháng 10 ngày, hạn chế ăn thịt, nhưng nhà chồng con họ vẫn chưa tin Phật pháp, vẫn mua những con động vật sống về ăn như tôm, nghêu,… nhà chồng con còn nuôi gà sau bắt đem ra chợ cho người ta cắt tiết đem về ăn (quan niệm của họ vẫn nghĩ, mình không giết thì không có tội), con thì vẫn ăn chung mâm, nhưng con ko gắp những món đó, chỉ ăn rau và một chút thịt bò, còn vẫn ăn 10 ngày trai giới, thế nhưng mẹ chồng con lại gắp những món đó vào cho con, giờ con bỏ ra thì lại làm mất lòng mẹ, con phải làm sao để có thể hướng họ bỏ việc mua những con vật tươi sống và không phải giết những con gà còn lại, đồng thời từ chối khéo việc ăn những con đó ạ? Con biết những câu hỏi của con là chuyện thường xảy ra đối với người cư sĩ tại gia, nhưng con không có ai để hỏi nên con mới mạo muội lên đây hỏi thầy, xin thầy chỉ cho con để nghiệp tội của con không còn tăng thêm nữa ạ!
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Trong bữa cơm chung gia đình, nếu cha mẹ gắp thì bạn cứ ăn cho họ vui lòng. Còn chuyện họ chưa hiểu đạo, vẫn sát sanh thì không thể chuyển trong một sớm một chiều được. Bạn chỉ nên siêng năng niệm Phật, hồi hướng công đức ấy cho pháp giới chúng sanh cùng người thân của mình. Lâu ngày chày tháng, nhờ sức gia bị trong âm thầm của Tam Bảo, họ cũng sẽ dần dần được khai tâm mà thôi.
Lại nên dùng “thân giáo”, nghĩa là cho họ thấy mình học Phật được nhiều lợi ích như: Thân khỏe mạnh, tâm an vui, công việc hanh thông thuận lợi, tính tình hòa nhã, ai gặp cũng yêu quý…Như thế sau này chẳng cần khuyên họ cũng sẽ tự theo mình học Phật.
Kim viết
Nam Mô A Di Đà Phật
Thưa thầy con đã hiểu rồi ạ, con xin cảm ơn thầy đã dạy bảo cho con, chúc thầy luôn bình an và khoẻ mạnh để có thể chỉ dạy thêm cho chúng sanh thời mạt pháp này.
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Giấc mộng viết
Nam mô A Di Đà Phật
Con xin lỗi vì hỏi không đúng chủ đề. Gần đây con có đọc được rằng khuyên người khác ly hôn, mà họ thực sự ly hôn thì phải chịu nghiệp rất nặng. Vì đó là duyên nghiệp của họ, không được xen vào.
– Chị gái của con muốn ly hôn, nên đã kể hết nỗi khổ của chị ấy với con. Con nghe vậy cũng đã nói: nghĩ kỹ đi, rồi xem nếu ở được thì ở, không thì buông tha giải thoát cho nhau. Con cũng có nói rằng không có khuyên ly hôn hay không ly hôn được, vì không phải người trong cuộc, và chị ấy sẽ phải chịu trách nhiệm với quyết định của mình. Con có nói nếu mà có thể nói chuyện giải quyết được với chồng thì tốt, nhưng chị ấy bảo không thể, vì rất nhiều lần và anh ấy không thay đổi.
– chị ấy nói đã muốn ly hôn từ lâu, vài tháng trước cũng đề nghị ly hôn, nhưng không được chấp thuận. Xong giờ nhất quyết muốn ly hôn và kể hết nỗi khổ. Chị ấy nói sau khi chứng kiến người thân mất đi, cảm thấy sống như giờ là không có ý nghĩa, là dày vò và muốn chấm dứt.
– vì con nói chuyện quá nhiều, và nghe câu chuyện nên rất bức xúc, nên không nhớ rõ lúc mất bình tĩnh có nói gì liên quan đến khuyên ly hôn hay không. Nhưng con có hỏi lại là: em có khuyên chị ly hôn bao giờ chưa nhỉ, thì chị gái con nói là chưa.
-Chị ấy nói quyết định này không dựa vào người khác (Có vài người khuyên chị gái con ly hôn) , vì chính chị ấy không thể chịu được nữa, sau khi người thân mất, chị ấy nói nhận ra sống như vậy cảm thấy không còn ý nghĩa nữa, vì thấy rất đau khổ dày vò khi ở với chồng.
Vậy con có phạm tội không ạ, con có cần sám hối không ạ ?
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Bạn không khuyên chị ly hôn thì có lỗi gì đâu mà phải sám hối? Có chăng, trong lúc chuyện nhiều, lời lắm, vì thương xót người thân nên ắt gieo không ít khẩu nghiệp. Riêng việc này thì nên sám hối cho nghiệp chướng tiêu trừ. Mọi chuyện chỉ đơn giản thế thôi, bạn không cần lo lắng quá đâu!
Diệu Phương viết
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT ! Con chào ngài Tuệ Tâm ạ!
Con có việc này muốn nhờ ngài thông suốt giúp con. Hiện tại phòng thờ gia tiên nhà con đặt ở tầng 2 cũng vừa tròn 10 năm rồi. Do con cần đến 1 phòng nữa nên bây giờ con muốn chuyển ban thờ lên tầng 3 , vậy có đc ko ạ? Với cả vì nhà con với nhà bố mẹ chồng con xây cùng nhau nên tường ngăn 2 nhà là chung 1 vách mà ban thờ bên nhà mẹ con đang đặt ở tầng 3 rồi. Nếu như con chuyển lên thì 2 ban ốp lưng nhau. Như thế có phạm gì ko ạ? Trc đây lúc đặt ban mẹ con đi xem thì họ nói ko đc đặt áp lưng nhau nên giờ con hỏi thì mẹ con ko đồng ý rồi cứ nói những điều ko tốt xui xẻo nếu con cố tình làm. Giờ con bị phân vân quá ! Ngài có lời khuyên gì giúp con với ạ! Con cảm ơn ạ! Nam Mô A Di Đà Phật!
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Việc thờ cúng, dù là thờ thần linh hay tổ tiên, cũng nhất định phải cung kính, phải đặt bàn thờ ở nơi cao nhất trong nhà. Việc bạn đưa lên tầng 3 là đúng rồi, hai phòng của hai nhà riêng biệt, chẳng có phạm gì cả đâu. Chớ nghe mấy ông bói toán nói bậy nói bạ mà hoang mang lo lắng!
Tuy nhiên, nay mẹ chồng không muốn mà bạn cứ một hai làm ắt mẹ con mâu thuẫn, cãi cọ, gia đạo không yên cũng không nên. Bạn nên phân tích cho bà ấy hiểu. Nếu bà không chịu hiểu thì bạn nên phương tiện, gặp riêng ông thày bói mà bà hay xem, cho ông ta ít tiền rồi bảo mẹ chồng đến đó xem. Với các cụ mê tín, phải dùng hạ sách ấy may ra mới được!
Diệu Phương viết
Nam Mô A Di Đà Phật! Dạ con cảm ơn ngài Tuệ Tâm ạ! Con sẽ cố gắng và lựa lời thuyết phục mẹ con ! Sau này nếu như may mắn mọi việc đc ổn thỏa. Con còn câu hỏi khác mong đc ngài chỉ giúp ạ. Lúc trc mẹ con có lên chùa Hàm Long xin lá bùa để dán trên tường chỗ ban thờ . Nếu như con chuyển ban lên trên thì con nên làm gì với lá bùa đó ạ? Con có làm phiền ngài 1 chút , mong ngài thông cảm cho con nhé! Nam Mô A Di Đà Phật!
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Trong Phật pháp không có bùa ngải gì cả! Vì thế sau này bạn nên miệng niệm Phật tay hóa đi, không có gì phải sợ cả!