Quả báo tự sát cực kỳ kinh hoàng, nếu người ta biết được sự thống khổ của quả báo này, chắc không ai dám làm điều dại dột! Trong cuộc sống, cho dù khổ đến tột cùng hay tuyệt vọng đến mấy, xin bạn đừng bao giờ có ý muốn tự tử. Vì khổ hiện tại không chịu được thì cái khổ sau khi chết còn khốc liệt hơn! Xin nhớ: Tự tử không phải là kết thúc khổ đau, mà là mở màn cho nỗi thống khổ bất tận.
Bởi sống trong đời này ai cũng có khổ đau, chứ không riêng gì bạn Thậm chí có những thống khổ còn tày đình hơn nhưng người ta vẫn không trốn chạy. Họ chấp nhận đối diện, can đảm bước qua để trưởng thành và lớn mạnh…Nguyện những ai đọc được các câu chuyện có thật dưới đây, mà tự biết quý trọng mạng sống của chính mình. Quả báo tự sát kinh hoàng lắm, xin hãy nhớ kỹ!
- Thập Thiện nghiệp là gì.
- Âm đức là gì.
- Cách thay đổi vận mênh.
- Chuyện Tâm linh có thật ở Việt Nam.
- Chuyện nhân quả báo ứng có thật
- Địa ngục – Cõi giới đau khổ
- 12 loại quả báo của chúng sanh.
- Quả báo tự sát
Quả báo tự sát
Ngày mai là tiết Thanh minh rồi. Từ đầu xuân đến giờ tôi bận rộn suốt, không hề được nghỉ ngơi, mệt đến khí lực chẳng còn. Hồi chiều lúc giảng pháp cho chư Phật hữu, tôi đuối đến nói không ra hơi. Quả thực tôi rất thèm có thời gian được nghỉ, nhưng ước mơ này xem bộ cũng khó với tới. Khuya nay ngủ không được, tôi quyết định thức dậy tụng khóa sớm.
Như mọi lần, tôi kéo rèm, mở cửa sổ ra, vừa nhìn bên ngoải thì bủn rủn hết hồn. Thấy trước mặt mình hiện sừng sững một nữ quỷ tóc xõa dài, hai chân cách đất. Không nhìn rõ mặt mày vì tóc đã che phủ hết. Nếu như bình thường thì tôi không sợ. Nhưng hôm nay do chuyện xảy ra quá đột ngột khiến tôi hoảng hốt và kinh ngạc đến há hốc mồm.
Tự trấn tĩnh một lúc, tôi hỏi thần hộ giới việc này là thế nào, họ giải thích:
– Cô gái này thường đến đây, cũng khá lâu rồi. Không ngờ hôm nay bị phát hiện, có lẽ cô cùng người có duyên.
Do chúng tôi hằng ngày luôn tụng kinh hồi hướng cho chúng sinh. Nên có thể là nữ quỷ này đến để nghe buổi tụng khóa sớm chăng? Thần bảo tôi: Nếu muốn giao lưu với nữ quỷ này, xin người hãy định tĩnh, dùng tâm trò chuyện với cô ta. Thế là tôi liền định tĩnh, nhắm mắt lại, dùng tâm để giao cảm… Tôi hỏi nữ quỷ bằng tư tưởng:
Quỷ nữ hiện hình
– Vì sao cô hiện hình nhát tôi?
Tôi vừa mới hỏi thì nữ quỷ bật khóc. Tôi không hiểu gì, cũng chẳng biết làm sao, liền đưa tay sờ vào cô định vỗ về. Tôi chưa bao giờ dùng tay chạm qua chúng sinh cõi quỷ. Nên bây giờ vừa sờ vào phát hiện cảm giác trống rỗng như hư vô. Tôi rất ngạc nhiên và ngơ ngẩn, không biết làm sao an ủi cô. Nhìn thái độ chưng hửng của tôi, nữ quỷ bắt tức cười, lên tiếng: Tôi biết người tên gì, cũng biết người luôn tụng kinh cầu cho tất cả chúng sinh.
Tôi nghe kinh đã được một tháng rồi. Hôm nay có ý muốn đến sớm một chút, nào ngờ bị người thức dậy quá sớm và phát hiện! Người mệt như thế mà hằng ngày còn tụng kinh cầu cho chúng tôi, thật rất cảm tạ!
Ngừng một lát, nữ quỷ lại bảo tôi:
– Xin người hãy niệm “Nam Mô Diệu Sắc Thân Như Lai”. Hình dạng tôi sẽ chuyển tốt, không làm người sợ nữa. Bởi tôi e hình dáng quỷ của mình sẽ gieo kinh hãi, cho nên mới để tóc xõa dài che kín mặt. Cũng xin người hãy giữ khoảng cách xa tôi một chút. Loài chúng tôi âm khí rất nặng, sẽ làm tổn hại đến người.
Oan hồn cô độc
Tôi liền làm theo lời nữ quỷ yêu cầu, chắp tay chí thành niệm: “Nam Mô Diệu sắc Thân Như Lai” mười lần. Kỳ tích xuất hiện: Nữ quỷ liền biến thành xinh đẹp, đầu tóc vén lên gọn gàng, tôi đã có thể nhìn rõ mặt: Trông cô rất khả ái.
Nữ quỷ xin tôi sau này hãy niệm nhiều danh hiệu Phật cho, vì rất có ích cho chúng sinh. Cô kể tôi nghe, cô là người sinh ra ở địa phương này, năm 19 tuổi nhảy lầu tự tử chết. Do quả báo tự sát nên hiện là oan hồn cô độc, vì quả báo tự sát nên không được đầu thai. Phải ở nơi cõi âm thọ khổ, làm quỷ phiêu bạt vất vưởng trong nhân gian.
Tôi hỏi: Vì sao cô chẳng đọa địa ngục?
Cô đáp:
– Ác nghiệp của tôi chưa đáng phải vào địa ngục. Nhưng dù tôi không xuống địa ngục, thì quả báo tự sát, với những khổ hình phải nếm qua cũng không khác địa ngục là bao.
Bởi vì hằng ngày cứ đúng giờ khắc tôi đã tự sát chết như thế nào, thì phải tái diễn lại y hệt vậy. Nghĩa là tôi phải tiếp tục đứng trên lầu nhảy xuống tự tử, nếm lại cảm giác vong thân đau đớn tột cùng. Tôi đã phải diễn cảnh nhảy lầu này suốt 10 năm rồi. Ngày nào cũng phải tái hiện cảnh tự tử như thế, khổ không thể tả. Chưa kể kiếp quỷ bất như ý, vất vưởng đói khát, khổ hơn làm người ức vạn lần. Nếu biết thế này tôi đã không tự tử làm chi!
Oan hồn báo hận
Nữ quỳ kể mười năm trước sau khi cha mẹ cô ly hôn rồi, tòa phán quyết cô về ở với mẹ. Nhưng mẹ cô tục huyền, thành ra cô có cha ghẻ. Sau đó vì ông cha ghẻ đồi bại này cưỡng hiếp cô. Cô mách lại với mẹ ruột, nhưng bà chẳng những không tin mà còn đuổi cô ra khỏi nhà. Thế là cô phẫn uất đứng từ trên lầu nhà mình, nhảy xuống tự sát. Cô còn mách rõ địa chỉ nơi nhà cô ở, bảo rằng nếu không tin thì tôi có thể điều tra kiểm chứng!
Cô nói:
– Chẳng phải nhả đồ đệ người ở gần nhà tôi hay sao? Vì cách nhà mẹ tôi chỉ có mười một căn. (Chiều đó tôi có phái đồ đệ đi điều tra sự tình, đúng là đã tìm ra nhà mẹ nữ quỷ. khi hỏi thăm, láng giềng cũng xác nhận là thực có việc này).
Nữ quỷ lại kể tôi nghe cô đã báo thù mẹ và cha ghẻ: Làm cho bố dượng bị mắc bệnh ung bướu ác tính, còn mẹ cô phải ly hôn. Cô vừa kể vừa khóc, than rằng từng báo mộng cho mẹ, xin bà tụng kinh cho cô, nhưng bà lại chẳng tin? Cô bảo tôi: Cô làm cho mẹ bị dã quỷ hành hạ, thân thể không an, ngày đêm khốn đốn. Cô muốn mẹ tin nhân quả, sám hối những tội lỗi của bà, đề tương lai thoát khổ…
Chớ dại dột tự tử
Tôi cảm động vì cô tín nhiệm tôi, cảm tạ cô cho biết sự thật. Tôi rất não lòng vì thấy cô quá đáng thương. Mới 19 tuổi đầu, mà sao cô quá khổ như thế. Chết đi, lại phải chịu sự thống khổ của quả báo tự sát…Tôi khuyên cô hãy buông bỏ oán hận và hứa sẽ sai đồ đệ đến tìm mẹ cô. Tôi giải thích hiện tại sức khỏe tôi không tốt, nên tôi muốn ở nhà nghỉ dưỡng. Tôi sẽ nhờ đồ đệ liên lạc mẹ cô, bởi vì chúng tôi chưa từng quen biết bà. Nếu kể rõ mọi việc về tình cảnh và tâm nguyện của cô. Nhất định mẹ cô sẽ hiểu và tin, minh bạch nhân quả.
Cô nghe xong rất mừng, còn khoe rằng cô nghe tôi tụng kinh Địa Tạng đã một tháng rồi. 6 tháng nữa cô sẽ được sinh về cõi trời, đến một nơi rất tuyệt mỹ. Cô còn nói: Người thế gian hiện tại ngu giống y như tôi hồi xưa! Tuy được mang thân người nhưng đa số bọn họ thảy đều không biết trân quý. Vì vậy người nhất định phải viết ra. Tả rõ về quả báo tự sát và nỗi khổ của tôi cho mọi người biết, khuyên họ không nên tự tử. Phải hiểu rằng quả báo tự sát rất đáng sợ, rất thống khổ: Chẳng thể tưởng tượng nổi đâu!
Kiếp nhân sinh mấy ai tỉnh ngộ
Được mang thân người là rất quý hiếm mà không biết, nếu cứ mê muội phụ bỏ thân người rồi sa vào cõi quỷ thì sẽ khổ vạn bội! Thống khổ này không kể xiết. May nhờ có người và chư vị khác tụng kinh Địa Tạng hòi hướng cho các oan hồn cô quỷ. Nên tôi còn phúc duyên may mắn đến nghe mà tương lai được thăng thiên…
Nói xong, cô bảo tôi:
– Gà gáy rồi, tôi phải đi ngay, vì tôi không thể nhìn thấy thái dương!
Nữ quỷ đi rồi, tâm tư tôi trở nên nặng nề, thầm nghĩ: “Người thời nay chỉ tin vào những gì mắt họ nhìn thấy. Hoàn toàn chẳng biết bệnh trên thân mình là do oan gia trái chủ tìm đến trả thù, báo oán. Người ta ngày ngày vào bệnh viện, mà chẳng biết ở nhà nên tụng kinh, phóng sinh, sám hối… Lo tịnh hóa thân khẩu ý, phục thiện, để cứu chuộc các tội đã làm.
Mà dù họ chịu thực hành đi nữa, nhưng chỉ cần tụng vài biến kinh chưa thấy có hiệu quả, thì đã vội kết luận là: Phật gạt lừa người, rồi vứt hết công phu tu! Tại sao bọn họ không chịu nghĩ đến bản thân mình nhiều đời nhiều kiếp đã từng tạo biết bao tội nghiệt chứ? Con người thói thường lảm gì cũng muốn thu vào, không chịu cho ra!”
Thay cho lời kết
Ngày mai là tiết Thanh minh, người ta sẽ đốt vàng mã bên đường rất nhiều, nhưng tôi không thấy vui chút nào! Các bạn biết vì sao không? Bởi tôi nghĩ thay vì đốt vàng mã. Các bạn nên tụng nhiều bộ kinh Địa Tạng hồi hướng cho người đã khuất. Tổ tiên và thân nhân các bạn sẽ được nhiều lợi ích! Nếu có thể tu sửa bản thân, ăn chay, hành thiện, phóng sinh, bố thí, tụng kinh… Đem công đức đó hồi hướng cho quyến thuộc nhiều đời tiêu nghiệp. Siêu bạt toàn bộ thân nhân đã khuất, thì đây mới là đại hiếu chân chính!
Đang viết đến đây, thì chợt nghe ông lão dưới lầu qua đời, con cái báo hiếu bằng cách mướn nguyên đội nhạc, cho đàn, trống rùm beng: Diễn tấu um sùm, có đủ các khúc ca cổ lẫn ca tân…Mắt tôi bỗng ướt đẫm: ‘Trời ạ, đến bao giờ người ta mới hiểu và chịu thực hành hiếu đạo chân chánh đây?” Xem bộ hôm nay đội nhạc đang hòa tấu ầm ĩ kia sẽ quấy rầy tôi và cả khu phố này suốt đêm!
Cảnh giới sau khi tự tử
Tôi là một cư sĩ ăn chay trường, giữ ngũ giới của Phật. Tôi rất ngưỡng mộ lời nguyện: “Địa ngục chẳng trống, thề chưa thành Phật!” của Bồ tát Địa Tạng. Trong “kinh Địa Tạng” phẩm đầu tiên kể: Thánh nữ sau khi niệm Phật một ngày đêm liền thấy mình xuống địa ngục, biết được chỗ mẹ thác sinh.Tôi rất thích và cảm thấy thật an ủi khi đọc đoạn kinh:
“Nếu người có thể trong hai mươi mốt ngày nhất tâm chiêm lễ hình tượng Bồ tát Địa Tạng và niệm danh hiệu của Ngài đủ một vạn biến, thì sẽ được Bồ tát hiện thân vô biên. Nói cho người đó cõi giới mà quyến thuộc của họ đã sanh về. Hoặc trong giấc mộng, Bồ tát hiện đại thần lực. Đích thân dắt người đó đến các thế giới để gặp quyến thuộc của mình”
Mỗi khi xem báo đài thấy đăng tin người tự tử nhan nhản, tôi buồn vô hạn. Vì vậy tôi rất khát khao muốn biết quả báo tự sát như thế nào. Sau khi chết rồi, sẽ đi về đâu? Trong kinh Địa Tạng phẩm 12 có ghi: “Những người được nghe danh và thấy hình tượng Bồ tát Địa Tạng rồi chí tâm quy y. Có thể mỗi ngày niệm danh Bồ tát ngàn biến, luôn đến ngàn ngày. Điều nguyện cầu của các thiện nam thiện nữ đó sẽ chóng được thành tựu. Vĩnh viễn không bị chướng ngại”.
Tham quan cõi âm
Vì vậy, tôi đã thực hiện rất nhiều, nhiều hơn lời trong kinh dạy, nghĩa là trường kỳ tụng niệm. Lo tu sửa từng tâm niệm và thiết tha lễ bái Bồ tát Địa Tạng suốt một thời gian dài. Chỉ nguyện một điều: “Xin cho con khai mở trí tuệ, được nhìn và hiểu thấu suốt, biết rõ quả báo tự sát và người tự tử sẽ đi về đâu?”
Cuối cùng thì ước nguyện này cũng đạt thành. Trong mơ, tôi thực sự được đi đến cõi mà những người tự tử trú ngụ, và minh bạch hết mọi vấn đề. (Trong kinh Phật tả có sáu cõi: Trời, Người, A tu la, Địa ngục, Ngạ quỷ, Súc sinh. Vì vậy khi tôi tả về cõi Quỷ, hy vọng bạn không ngạc nhiên). Cũng có một số ít người trực tiếp thấy nhưng phần đông người ta không thấy. Những người gần mất, khí lực suy tinh thần yếu, cũng rất dễ nhìn thấy người bên cõi âm.
Bây giờ mời chư pháp hữu hãy xem, để cùng chia sẻ kinh nghiệm quý giá này với tôi:
“Cõi âm khí rất lạnh, vì vậy khi tiếp xúc hay tham quan cõi âm rất cần có định lực mạnh, thệ nguyện lớn, tinh thần trong sáng. Cõi Quỷ cũng rộng lớn vô biên, được phân thành nhiều khu vực. Bạn đừng cho rằng tự sát là hết khổ, mà chính là mở màn cho thống khổ ngút trời.
Tội tự tử nặng không lời nào diễn tả nổi!
Cho dù vì tình, vì thiếu nợ, vì đủ lý do v.v… mà bạn muốn nhảy lầu, nhảy sông, uống thuốc độc, cắt mạch máu, cứa cổ, treo cổ v.v… khởi niệm tự tử … đủ cách đủ kiểu… nhưng hễ là tự sát, thì sau khi chết rồi phải lãnh quả báo tự sát, những thống khổ phải nhận lãnh càng thê thảm hơn. Người tự sát, chết rồi linh thức lập tức bị giam cầm, chìm trong khốn khổ triền miên.
Phải biết tự tử có ba tội nặng:
- Bất hiếu với song thân.
- Tự hủy hoại hình hài, phụ phúc báu hi hữu được làm người, không biết quý trọng mạng sống.
- Ngu si vô trí.
Thân ta là do cha mẹ sinh, sống đã không tận hiếu báo ân cho cha mẹ, không làm việc ích đời lợi người, lại ngu muội tự hủy hoại, giết thân mình. Đây là tội cực kỳ nặng. Phải biết thân người khó được, Phật pháp khó nghe. Kiếp này bạn được mang thân người sao lại khinh thường hủy hoại? Do lỗi phụ bỏ thân người nên bạn sẽ rất khó có được thân người lại. Tự tử lả quá ngu si vậy.
Thí như bạn vì thiếu nợ nên chọn tự tử, thì phải hiểu là đời này nợ chưa trả xong, thì sau vẫn phải trả nhiều hơn, hiện tại còn gánh thêm đại tội tự tử nữa, đây gọi là khổ chồng khổ! Phải biết người chết rồi, sẽ lãnh quả báo tự sát vô cùng thê thảm. Những người tự tử sau khi chết rồi sẽ không ngừng diễn lại động tác tự sát đó.
Tự sát đi về đâu
Thí như anh A vào 2 giờ chiều nhảy lầu tự sát, sau khi chết đi, linh thức anh sẽ bị giam cầm thọ khổ, và cứ loanh quanh ở vùng mình tự sát. Hằng ngày hễ đến đúng giờ khắc đã tự tử, thì anh sẽ trở lại đúng địa điểm, ngôi lầu đó… mà diễn cảnh tự sát một lần. Ngày nào cũng phải diễn như vậy, diễn mãi động tác hủy thân đó cho đến khi tuổi thọ hết. Ví dụ như tuổi thọ anh được định là sống tới 70, nhưng vào năm 40 anh tự tử, thì sau khi chết rồi, ngày nào anh cũng phải diễn lại cảnh tự sát này, có nghĩa là anh phải… nhảy lầu suốt 30 năm, cho đến lúc dương thọ tận.
Hơn nữa hằng ngày, những tư tưởng cực kỳ thống khổ của giây phút tự sát, cộng thêm đau đớn trên thân cũng đồng loạt tái hiện lại, hoàn toàn giống y. Nghĩa là mỗi ngày, anh phải tái lập và thể nghiệm thảm cảnh tự sát một lần, ngoài thời gian này thì anh bị nhốt tại khu “Phạm nhân tự sát” để thọ hình phạt. Trong khu “vong tự sát” trú ngụ này phi thường u ám, rất ẩm ướt và hôi thối.
Trong đây, tâm ai cũng ôm đầy oán hận, tiếng rên khóc bi thương, thở than không ngừng…Nơi này không có nhà hay giường, không truyền hình, yến tiệc, không thức ăn v.v… gì cũng đều không tất! Chỉ có thống khổ và khóc lóc mà thôi.
Trò chuyện với vong hồn tự sát
Tôi tiến đến một phòng giam, bên trong chứa đầy vong tự sát, oán khí xung thiên, phi thường khó chịu, nhìn mặt người nào cũng rất thương tâm.Tôi bước đến gần một vong tự sát, thấy toàn thân anh ướt nhẹp, mắt lõm sâu. Tôi chào:
– Bạn ổn không?
Anh nghiêng đầu dòm tôi, rồi hỏi:
– Ngài là ai?
-Tôi là người bình thường, phát nguyện đến cõi âm để biết những người tự sát chết rồi cảnh giới và quả báo tự sát của họ sẽ ra sao?
Anh ta nói:
– Cần chi phải hỏi, nhìn là đủ biết tôi quá thống khổ rồi! Tôi không biết nói sao đề diễn tả tâm tình hiện tại của mình, chỉ có thể nói là tôi… KHỐ! RÁT KHỔ!… mà thôi!
– Vì sao toàn thân anh ướt hết vậy?
– Do tôi nhảy sông tự tử…
– Nhưng tại sao anh tự sát?
– Tôi không muốn kể ra đâu, xin đừng có hỏi nữa!
– Được rồi! Chào anh!
Tôi bước đến chỗ khác. Thấy trước mặt mình là một nữ nhân, liền hỏi:
-Này, vì sao bạn lại ở nơi này?
Chị ta đáp:
– Ngài có thể giúp tôi tìm một đứa bé không? Cầu xin ngài đấy.
Tôi hỏi:
– Con của chị ư?
Nơi linh hồn tự sát bị giam cầm
– Đúng vậy. Tôi cho con gái tự sát theo mình, nhưng giờ không biết bé ở đâu? Bởi sau khi tự sát xong thì tôi liền bị áp giải vào đây, còn đứa con thì không thể tìm ra bóng dáng nó. Tôi rất đau khổ…
– Con gái chị hiện được ở một khu vực khác, chờ đi đầu thai. Bởi vì chị tự ý đoạn mạng con trẻ, hoàn toàn không có sự đồng ý của nó, nên tội chị rất nặng, quả báo tự sát do đó tăng thêm bội phần. Do con chị còn bé ngây thơ chưa biết gì nên không bị tính vào tội tự sát, vì vậy mả nó được đưa đến nơi khác.
– Thế ư, không ai nói cho tôi biết điều này, tôi van cầu ngài, xin hãy dẫn tôi đi gặp nó có được không?
Tôi không thể dẫn chị đi, vì đây là cõi âm, có quy luật riêng của cõi âm. Chị nhất định phải chịu quả báo tự sát tại đây, đó là luật!
Chị ta bật khóc thảm thiết.
Tôi đi tiếp một quãng, băng qua một ngọn núi, thì đến một nơi khác. Trong đây là một khu biệt giam các vong tự sát khác nữa. Tôi gặp một người đàn ông nơi bụng có đường tét dài và sâu, máu me dàn dụa… Tôi hỏi:
– Tiên sinh, bụng ông bị sao thế?
Tự sát vì tình
Ông đáp:
– Đây là vết thương do tôi dùng dao rạch bụng mình, vì vợ tôi ngoại tình theo trai… nên tôi rất hận “bả”!
– Dù vậy, anh cũng không nên tự giết mình!
– Ban đầu thì tôi giết bả, sau đó mới tự sát! Quả báo tự sát khiến sau khi tôi chết rồi, thì bị nhốt tại đây. Hằng ngày đều phải về lại nhà tái diễn lại cảnh tự sát. Tôi đau đớn và khổ lắm, khổ hết chỗ nói…
Tôi than:
– Ôi! Lại là vì tình! Tiên sinh ơi, quả báo tự sát vô cùng nặng, ông có thề niệm Phật không?
Rồi tôi dạy ông niệm: “Nam mô Địa Tạng Vương Bồ tát!” và bảo:
– Ông nhất định phải niệm, sẽ giảm nhẹ tội báo! Còn nữa, ông phải sám hối, vì giết người là quá sai, do ông đã giết người lại còn tự sát, tội càng nặng hơn! Xin hãy nghe tôi khuyên, nhất định phải ráng niệm Phật nhé!
Chỉ thấy ông ta gật gật đầu, không nói gì.
Khổ như linh hồn người tự sát
Trước mắt tôi lại hiện từng vong linh lòng đầy hận oán rất đáng sợ, có vong toàn thân toàn thân đầy máu, tuôn chảy không ngừng. Tận mắt chứng kiến những cảnh này rồi, tôi kinh hãi vô cùng. Người thế gian đa số cho rằng tự tử là chấm dứt mọi thống khổ, họ không biết rằng “tự sát chính là mở màn cho thống khổ ngoài sức tưởng tượng bắt đầu”. Thực quá ngu khờ dại dột! Hèn chi mà thường nghe kể những nơi có người tự tử hay xảy ra cảnh “vong náo” dù không thấy họ.
Bởi vì nếu như nhà, phòng nào đó… trước đây từng có người tự tử qua, thì do quả báo tự sát, vong linh ngày nào cũng phải về diễn lại động tác tự tử này, thế nên nếu phòng nhà đó không có “quỷ náo” thì mới là chuyện lạ! Vì vậy mà ta thường nghe kể “chỗ người tự tử thường hay có tiếng khóc rên rĩ… dù không thấy người. Đó là do vong tự sát phải về diễn cảnh tự tử, bị chìm trong tâm niệm bi thương lúc hủy thân…
Ngàn vạn lần xin đừng tự sát
Trong kiếp nhân sinh, ai sống mà không có não phiền, không có khổ đau? Người giữ thân khẩu ý thiện lành thì tâm sẽ hằng an vui. Khổ là là do bởi mình từng gieo nhân ác. Khi phải trả quả ác, phải bồi đền nợ cũ thì đâu ai thoải mái dễ chịu? Ngàn vạn lần xin bạn không nên khởi niệm tự sát.
Phải hiểu: tự sát không giải quyết được vấn đề, chết rồi phải chịu quả báo tự sát càng thống khổ hơn! Nếu cho rằng sống ở thế gian là khổ, nhưng bạn không hề biết kẻ chết vì tự sát sẽ bị nhốt ở khu vực chứa vong tự sát. Người ngu si cứ tưởng chết là hết, là phủi hết muộn phiền, chấm dứt mọi sầu lo… Hoàn toàn không biết rằng sau khi tự sát rồi thì thống khổ mới bắt đầu ập đến, cường độ mãnh liệt gấp vạn bội lần cái khổ lúc còn sống.
Người tự sát, sau khi chết và thọ xong quả báo tự sát rồi thì phải đi đến các địa ngục lớn nhỏ thọ hình tiếp, y như trong kinh Địa Tạng từng mô tả… cho đến khi nghiệp tận họ mới có thể thoát ra và đầu thai, nhưng sinh vào đâu, việc này còn tùy thuộc vào nghiệp tạo của họ.
( Quả báo tự sát – Theo Nhân Quả báo ứng hiện đời )
Tuệ Tâm 2019.
Phàm Phu viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Đúng là cuộc sống hay cuộc đời đều vô nghĩa như nhau. Nhưng muốn chết cũng không thể nào làm được khi đọc qua bài viết này. Sống trên Trái Đất này nếu cái gì cũng tin vào khoa học thì có lẽ kết thúc sự sống chỉ đơn giản là không còn có sự hiện diện của thân xác này(thế là xong). Nhưng với Phật giáo thì cảnh giới tâm linh hãy còn mãi mãi. Đối với khoa học thì không có khái niệm sinh tử luân hồi, nhân quả. Chắc khoa học mãi mãi cũng chẳng chứng minh được hoặc chẳng bao giờ quan tâm đến những gì Phật pháp giảng dạy. Thật đáng buồn nếu chỉ tin và nghe theo khoa học. Tôi ngày xưa cũng chỉ biết đến khoa học nên khi buồn chán cuộc sống thường nghĩ rằng chết có gì đâu mà khó, chỉ cần làm tắt thở là xong. Nhưng nhờ duyên may biết đến Phật pháp nên tư tưởng tôi đã nghi nghờ về những gì khoa học nghiên cứu với cái chết. Và bây giờ tôi biết rằng chết không phải chỉ là thân xác thối rửa mà còn đó các cảnh giới tâm linh. Xin chân thành tri ân công đức cho những gì người viết nhắn nhủ và trao truyền bằng chánh pháp.
Nam mô A Di Đà Phật.
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Thế gian thời mạt điên đảo, tà thần ác quỷ lộng hành, mạng xã hội còn xuất hiện những nhóm kiểu như “hội những người thích tự sát”. Điều kinh khủng là những nhóm này có tới hằng trăm ngàn thành viên, đa phần là những người trẻ tuổi. Khi một bạn trẻ cho xem những thứ độc hại ấy, tôi thật sự không tin vào mắt mình. Lúc trích dẫn tư liệu từ Nhân quả báo ứng hiện đời(Ni sư Hạnh Doan dịch ), tôi chỉ mong bài viết này được truyền bá, cứu vớt được chút nào hay chút đó…Mong có bạn nào duyên đọc bài này, xin hãy bớt ít phút chia sẻ lên mạng xã hội để cảnh tỉnh thế gian. Công đức cứu người thực vô lượng vô biên vậy!
Nam mô A Di Đà Phật.
Mai Khanh viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Thầy cho con hỏi cảnh giới của người mất vì tai nạn nói chung thì sao ạ? Người thân của con mất vì tai nạn, con thương xót vô cùng, nhiều khi còn không dám nghĩ đến. Và nên làm thế nào để hồi hướng cho người ấy sớm được vãnh sanh về nơi Tịnh độ ạ?
Con cảm ơn thầy.
Nam mô A Di Đà Phật.
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Người chết vì tai nạn vô cùng đau khổ! Như người chết đuối luôn thấy mình bị ngạt, người chết tai nạn luôn thấy thân mình đau đớn, không nguyên vẹn. Họ luôn đau khổ mà không biết rằng, đó là do tâm thức của họ bị chấp chặt vào cảnh giới lúc chết, chớ làm gì còn thân đâu mà ngạt hay không nguyên vẹn! Vì chấp chặt như thế nên họ không cách chi siêu thoát được, cuối cùng trở thành quyến thuộc của hà bá hoặc vong quỷ dọc đường. Cách giúp họ nhanh nhất là tìm được một bậc thầy chân chính, triệu thỉnh, khai thị, chữa lành cho họ rồi dạy họ niệm Phật. Chỉ cần vong linh niệm được một câu Nam mô A Di Đà Phật thôi, liền được siêu thoát.
Nếu chẳng gặp được bậc tu hành chân chính thì bạn có thể giúp được họ bằng cách: Hễ mỗi lần niệm Phật thì nguyện thế này: “Nam mô A Di Đà Phật! Con cầu nguyện đức Từ Phụ từ bi phóng quang, gia hộ cho vong linh….được về nơi đây, cùng với con trì niệm danh hiệu của Ngài. Nam mô A Di Đà Phật.” Triệu thỉnh như thế, nhờ Phật lực gia hộ, một phần thần thức người chết sẽ về ngay cạnh bạn. Chỉ cần lúc đó họ chắp tay niệm Phật theo bạn là sẽ được siêu thoát. Nếu họ nghiệp nặng chẳng chịu niệm thì nhờ bạn hồi hướng công đức cho, lâu ngày cũng được siêu thoát vậy. Tuy nhiên, để thực hành được việc này, bạn phải ăn chay trường, ít nhất là trong thời gian siêu độ cho vong linh ấy, nhất định phải ăn chay và kiêng ngũ vị tân.
LH viết
Nam mô A Di Đà Phật
Con còn thiếu hiểu biết, có điều khó hiểu mong thầy Tuệ Tâm giảng giải điều này giúp con:
(An Sĩ Toàn Thư, quyển Hạ, trang 355-357)
“Ở Côn Sơn có người tên Ngụy Ứng Chi, ngụ tại trấn Chân Nghĩa, là cháu họ của Ngụy Tử Chiêu. Trong khoảng niên hiệu Sùng Trinh, vào mùa xuân năm Canh Ngọ, Ứng Chi nằm ngủ cùng giường với Tử Chiêu, mắt đang nhắm bỗng khóc to rồi niệm Phật. Tử Chiêu thấy vậy rất sợ, tra hỏi. Ứng Chi đáp: “Cháu nằm mơ thấy mình đi xuống âm phủ, gặp vị tào quan ôm sổ sinh tử đến, nhìn thấy có tên cháu bị chết treo cổ, bên dưới lại có ghi chú rằng: ‘Ba năm sau, vào ngày đó tháng đó… sẽ tự treo cổ chết trong phòng đọc sách.’ Cháu cố gạn hỏi tội gì, nhưng tào quan chỉ nói: ‘Nghiệp báo nhất định phải thế, khó lòng tránh được.’
Con cứ nghĩ tự sát là do chính bản thân người tự sát nghĩ không thông mà làm vậy, chứ không nghĩ tự sát có thể liên quan đến nghiệp báo. Thế thì tự sát có trường hợp là nghiệp, có trường hợp là do bế tắc. Vậy có phải chịu tội như nhau không ạ.
Nếu có nghiệp báo về tự sát thì việc tự sát là điều chắc chắn sẽ xảy ra nếu không biết tu tập, ăn chay, niệm Phật phải không ạ ? Không có cách nào cứu vãn khác ?
Và nếu là nghiệp thì tâm trí họ cứ muốn tự sát chứ không có tác động khác ví dụ như người xung quanh, hay các chuyện thị phi… Hay là có trường hợp là họ gặp phải các chuyện buồn, thị phi ( do nghiệp) rồi dẫn tới tự sát ?
Hay nếu tự sát bởi nghiệp báo thì có phải họ bị oan gia hoặc các thế lực không tốt nào đó xui khiến, vậy họ có được nhẹ tội hơn những người tự sát vì bế tắc không ạ ?
Nếu người tự sát chết đi, những người xung quanh đau khổ đến đổ bệnh hoặc thậm chí tìm đến cái chết thì đó cũng là nghiệp của người còn sống liên quan tới người đã chết phải không ạ ?
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Chúng ra sanh ra trong cõi này do nghiệp lực, cho nên hết thảy mọi sự trong đời, tuy nói là do người này người kia, việc này việc khác chi phối, nhưng thực ra đều là do nhân duyên và nghiệp quả âm thầm chi phối dẫn dắt, không có gì tự nhiên cả! Cái nghiệp tự sát ấy là bởi trong một kiếp nào đó hoặc thấy người đi đến chỗ chết mà không khuyên can cứu vớt, hoặc xúi người tự tự sát, hoặc giết hại người, hoặc xúi người giết hại…đại khái thì rất là nhiều. Nay nhân quả chín muồi thì chiêu cảm lấy mà thôi, đều là tự mình làm tự mình chịu. Phàm đã tự sát đều phải thọ quả báo đau khổ bất tận, dù là do biệt nghiệp, do bế tắc, hay do trăm ngàn lý do khác nhau cũng đều phải chịu tội như nhau, đây là quy luật vận hành chung của tự nhiên, không thể trình bày lý do lý trấu như thế gian được.
Về nghiệp tự sát thì cũng như các nghiệp khác, phần lớn đều là Bất Định Nghiệp, nghĩa là có thể thay đổi và chuyển hóa được thông qua con đường tu tập Thánh Đạo, tức Phật Pháp. Ngoài năng lực chuyển hóa nghiệp lực của Phật Pháp ra, không có cách chi cứu vãn được! Như Ngụy Ứng Chi, đáng nhẽ ra có phước biết trước được nghiệp báo thì phải tinh tấn tu trì, nhưng ông ta tín tâm không vững, lại bởi ác nghiệp quá nặng nên gặp phải đám bạn bè bất lương, âu cũng là những oan gia trái chủ ngày trước, xúi ông ta đến chỗ chết vậy!
Do nghiệp dẫn dắt nên mới xảy ra các chuyện kiểu như: “người xung quanh, hay các chuyện thị phi… Hay là có trường hợp là họ gặp phải các chuyện buồn, thị phi…” hoặc “bị oan gia hoặc các thế lực không tốt nào đó xui khiến”. Cho nên cứ hễ tự sát thì chiêu cảm tội nặng, dù có biệt duyên khiến cho nhẹ đi đôi chút chăng nữa, cũng chẳng đáng là bao cả.
Về việc: “Nếu người tự sát chết đi, những người xung quanh đau khổ đến đổ bệnh hoặc thậm chí tìm đến cái chết thì đó cũng là nghiệp của người còn sống liên quan tới người đã chết phải không ạ ?”. Đúng vậy, nhân quả ai làm nấy chịu, nghiệp ai nấy gánh, tự mình làm tự mình chịu, đau khổ hay làm chuyện tà vạy cũng là do chính mình, chẳng phải do người chết. Nếu chẳng biết tu trì mà tự chuyển hóa nghiệp lực cho mình, thì tội lỗi gieo thế nào, cứ y như thế mà thọ báo.
LH viết
Nam mô A Di Đà Phật
Càng biết thêm về nhân quả, nghiệp báo con càng cảm thấy có những điều mà ta thường suy nghĩ trước đây, tưởng là đúng nhưng hoàn toàn là sai lầm.
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Chúng ta là phàm phu, cái thấy là do nghiệp lực quyết định. Cho nên hễ chân thật tu trì thì nghiệp lực được chuyển hóa, trí huệ dần hiển lộ. Khi trí huệ được tăng trưởng thì cách nhìn nhận mọi thứ cũng sẽ thay đổi theo vậy. Bạn đang đi đúng hướng, mong hãy tinh tấn niệm Phật!
LH viết
Nam mô A Di Đà Phật
Có lần cách đây đã lâu, con được báo mộng trước khi người thân mất.
Trước khi biết đến Phật Pháp, như hầu hết người khác là con hay nghịch mạng xã hội để giết thời gian. Bình thường nó chỉ hiện các tin nhảm nhí, vậy mà bỗng cứ thấy các tin về Phật Pháp nói rằng hữu duyên thấy được tức là phước đã cạn/ hãy tu tập. Nhưng mà con lướt qua, bỗng trong vô thức nghĩ tới 2 người thân, con nghĩ bụng họ khoẻ mạnh thì có chuyện gì xảy ra. thế là ít lâu họ gặp nạn rồi mất. Trước khi mất, vào đúng khoảng thời gian người đầu tiên gặp nạn, là đúng lúc đó con mơ thấy người đó chảy máu, miệng mắp máy không nói nổi, và trong giấc mơ cũng xuất hiện người thứ 2. sau đó thời gian ngắn người thứ 2 cũng mất. Hồi đó con cứ trách bản thân không tu tập ngay, biết đâu giúp gì được họ. Nhưng giờ con nghĩ chính họ phải tu tập thì mới có thể tự chuyển nghiệp đúng không ạ ?
Một thời gian trước, con lại mơ có 2 người thân khác bị tai nạn, không rõ sống chết.
Gần đây con có gặp những người đã khuất trong mơ, nhưng theo kiểu kỳ dị, kinh dị, kỳ lạ. Con cũng không biết họ muốn nói gì nữa, nhưng chỉ có con là mơ thấy họ.
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Phật pháp không như pháp thế gian, tuy đề cao chuyện tự tu tập để chuyển hóa nghiệp lực, nhưng nếu ta chân thực tu học thì cũng giúp người thân được nhiều đấy, không phải ít đâu. Chỉ là nếu họ tự tu thì sức chuyển nghiệp nhanh hơn gấp nhiều lần mà thôi. Nghiệp Lực và Nhân Duyên qua lại, quan hệ rất mật thiết với nhau. Lý này rộng vô cùng, đại khái thì như thế này:
Nếu ta tu tập thì không chỉ người thân, tổ tiên và chúng sanh hữu hình lẫn vô hình xung quanh ta cũng được nhiều lợi ích. Vì sao? Vì ta cùng họ chung một cộng nghiệp nên mới duyên gặp gỡ nhau. Nay ta biết tu tập để chuyển hóa nghiệp lực cho mình, vì nghiệp lực của ta được chuyển hóa nên nghiệp lực của họ cũng một phần được chuyển hóa theo. Tùy theo đạo lực của ta mạnh hay yếu mà sức chuyển hóa của nghiệp lực cũng tương ưng. Ví như bạn chân thực học Phật, xung quanh toàn hộ pháp che chở bảo vệ, ác thần tinh mị không thể đến gần. Gia đình và quyến thuộc của bạn nhờ đó cũng sẽ được an ổn, thiện căn được tăng trưởng. Lại nhờ sức gia trì của Tam Bảo họ cũng được tiêu trừ chướng nghiệp, các duyên thiện lành trổ ra, còn các ác duyên không có cơ hội nẩy mầm. Tổ tiên của ta nhờ công đức vô lậu ta hồi hướng cũng sẽ được tiêu trừ nghiệp ác mà vãng sanh về các cõi lành. Cho nên ta có tu thì chúng sanh có nhân duyên với ta đều được hưởng lợi, chớ không phải là họ không được hưởng gì đâu nhé!
Thông thường những người đã khuất mà bị đọa lạc, nếu biết cháu con có người tu học Phật pháp, họ sẽ tìm cách báo trong giấc mơ để nhờ cứu độ. Bạn mỗi ngày nên hồi hướng công đức cho pháp giới chúng sanh, tổ tiên và thân gia quyến thuộc dù còn hay mất của mình. Người chết vì tai nạn vô cùng khổ sở, nên siêng năng niệm Phật hồi hướng công đức cho họ!
LH viết
Nam mô A Di Đà Phật
Con cảm ơn thầy đã chỉ dạy ạ.
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.
LH viết
Nam mô A Di Đà Phật
Thưa thầy Tuệ Tâm, khi thực hiện nghi lễ của Pháp sư Huệ Tịnh thì con đọc bài kệ hồi hướng của Pháp sư đã soạn sẵn. Còn khi tối con không thực hiện nghi lễ, con chỉ ngồi bình thường niệm Phật thì con đọc bài hồi hướng này
“Nam mô A Di Đà Phật! (03 lần) Con nguyện hồi hướng công đức(trì chú, tụng kinh, phóng sinh hay niệm Phật) này cho khắp pháp giới chúng sanh Cho linh hồn ông bà tổ tiên, thân gia quyến thuộc của con trong từ vô thỉ kiếp đến nay; Cho hết thảy các chúng sanh hữu hình hoặc vô hình có nhân duyên với con trong từ vô thỉ kiếp đến nay; Cho hết thảy các linh hồn oan gia trái chủ của con trong từ vô thỉ kiếp đến nay. Con cầu nguyện đức Từ phụ từ bi phóng quang gia hộ cho tất cả cùng lìa khổ được vui, đồng vãng sanh Tây Phương Tịnh Độ. Nam mô A Di Đà Phật(03 lần)”
Con có cần đọc thêm tên của người đã khuất (sau đoạn oan gia trái chủ) để hồi hướng cho người đã khuất không ạ ?
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Vậy là đầy đủ rồi, không cần thêm gì nữa đâu bạn nhé!
Tâm Hoa viết
Nam Mô A Di Đà Phật.
Kính gửi thầy Tuệ Tâm!
Đọc bài của thầy mà nước mắt con lưng tròng, mặc dù biết điều này đang là không tốt trong thời điểm này. Tâm con luôn tự trách mình vô minh mà tạo ác khẩu sinh ra ác nghiệp nơi thân thể con của con, tâm luyến ái thương nhớ con, tâm lo lắng khi biết con của con phải vướng nơi khổ lao như vậy. Con tin sâu nhân quả, mỗi sáng con luôn sám hối, đọc Kinh Di Đà để mong tâm con an trụ nơi Tam Bảo, mong con của con cũng nương nhờ Đức Từ Phụ A Di Đà Phật tiếp dẫn siêu sanh Tịnh Độ. Xin Tuệ Tâm khai mở thêm cho con phương pháp tu tập để giảm bớt các nghiệp chướng do con và con của con đã từng gây ra mà hiện tại chúng con cùng đang gánh chịu.
Con xin tri ân thầy.
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Luận về thời tiết nhân duyên thì trong thời mạt pháp này, pháp để nhanh được tiêu trừ chướng nghiệp không cách chi hơn được sám hối cùng niệm Phật. Riêng về Sám Hối thì nếu được sám hối cùng đại chúng thì nghiệp tiêu cực nhanh. Sắp tới Tuệ Tâm sẽ mở thêm chuyên mục này để những ai nghiệp nặng có thể gửi bài đăng công khai trên web cho nhanh được tiêu trừ tội chướng.
Theo Tuệ Tâm, giờ bạn nên thực hành như thế này:
1. Trước phát nguyện trường chay. Nếu vì điều kiện cuộc sống không thể ăn chay cả đời được thì nên phát nguyện trong khoảng 1 vài tháng.
2. Hằng ngày chia thời khóa làm 2 lần, mỗi thời 1 giờ, dù bận hay nhàn cũng gắng thực hành đúng giờ. Ví như sáng bắt đầu từ 5h, tối bắt đầu từ 21h thì ngày nào cũng đúng giờ ấy mà thực hành. Trước tụng nghi thức này: Nghi thức niệm Phật. Cuối phần nghi thức có Video Niệm Phật Cùng Đại Chúng, bạn tụng đến đoạn ngồi chắp tay niệm Phật thì bật video ấy lên rồi niệm theo giọng Đại Chúng khoảng 1 giờ. Sau đó đọc bài kệ hồi hướng rồi kết thúc. Nếu nhà có bàn thờ Phật thì ngồi trước bàn thờ thực hành, nếu không có bàn thờ Phật thì chọn một chỗ nào đó sạch sẽ, ngồi quay mặt sang hướng Tây mà thực hành.
3. Trong ngày, dù bận hay nhàn, dù ở đâu, lúc nào, hễ nhớ ra thì niệm sáu chữ “Nam mô A Di Đà Phật”, niệm to, nhỏ hay niệm thầm trong tâm đều được, công đức như nhau.
4. Việc tụng kinh không nên tụng nữa, chỉ nên để thời gian chuyên tu niệm Phật, nhớ niệm đủ sáu chữ, chớ niệm 4 chữ, công đức vô cùng thù thắng.
Cuối mỗi ngày, bạn hồi hướng công đức cho pháp giới chúng sanh, cho thân gia quyến thuộc cùng các oan gia trái chủ của mình trong từ vô thỉ kiếp đến nay. Nếu đêm nằm khó ngủ hoặc ngủ không yên thì bật cái file niệm Phật ấy lên, vừa nghe vừa ngủ. Tuy thời gian ngủ ít hơn bình thường, nhưng thân tâm đều khỏe khoắn một cách lạ lùng!
Thuốc chỉ đơn giản như thế thôi, nếu bạn chịu thực hành thì rất nhanh được cảm ứng. Vì chuyên tu niệm Phật gọi là Chánh Hạnh Niệm Phật nên công đức vô cùng lớn, hiện tại sẽ sớm được an ổn và nắm chắc phần sau này được vãng sanh Tây Phương Tịnh Độ. Cầu mong Tam Bảo gia bị cho bạn sớm được an vui!
Nam mô A Di Đà Phật.
Tâm Hoa viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Con cảm ơn thầy đã chỉ dẫn. Xin thầy cho con biết, con phát nguyện tụng Kinh Địa Tạng thay vào thời khóa tụng Kinh Di Đà trước kia được không ạ. Hiện tại con ăn chay, luôn niệm 6 chữ ” Nam mô A Di Đà Phật” khi làm mọi việc. Khi tụng Kinh Di Đà con hướng nguyện cho thân bằng quyến thuộc, oan gia trái chủ, hương linh… cảm ứng cùng con nghe được câu Phật hiệu mà hồi đầu tu tập. Con cảm thấy thân tâm mình đầy nghiệp chướng, liệu các phát nguyện của con có gây ảnh hưởng xấu đến họ không ạ.
Con cảm tạ thầy khai thị thêm cho con.
Nam mô A Di Đà Phật.
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Bạn không nên tụng thêm kinh làm gì nữa, thời gian ấy dành để niệm Phật tốt hơn. Chánh Hạnh niệm Phật này sức phá nghiệp chướng vô cùng mạnh mẽ. Nếu tụng thêm kinh thì tạp tu mất rồi, rất khó được cảm ứng! Nếu bạn chịu hành trì theo pháp này, tất cả tổ tiên, thân gia quyến thuộc, oan gia trái chủ…đều được lợi ích lớn, pháp này chẳng phải tầm thường đâu!
Tâm Hoa viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Hữu duyên con được thầy lắng nghe, chia sẻ, hướng dẫn.
Con tri ân công đức của thầy.
Nam mô A Di Đà Phật.
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.