Bệnh tật trên thân ta phần lớn xuất phát từ cái miệng. Vì thế cổ nhân bảo “bệnh tùng khẩu nhập” nghĩa là bệnh từ miệng mà vào. Chỉ cần tu được cái miệng thôi, ta cũng đã tránh được đến 90% bệnh tật rồi, vì thế: Đừng ăn những thứ không nên ăn, đừng thốt những lời không nên nói và đừng làm những việc không nên làm!
Mỗi cá nhân trong đời không ít thì nhiều, ai cũng bị bệnh hành hạ khiến mình và người nhà thân tâm thống khổ khôn xiết. Bất kể bạn nghèo hay giàu, có quyền thế hay không, chẳng ai thoát khỏi bịnh hành hạ. Thậm chí mạng sống từng phút giây luồn bị dày vò, lúc này kim tiền quyền thế đều không cứu bạn nổi.
Thế thì vi sao người ta bị bệnh? Trừ chứng lão suy khiến các cơ quan trên thân thể già yếu ra, thông thường mọi người đều cho rằng: “Bịnh từ khẩu nhập” tức là do ăn phải thức không sạch thiếu vệ sinh mà bị bệnh.
Nếu lập luận này đúng, thì chúng ta hãy nhìn những người quanh năm sống ngoài trời, ngủ nơi đầu đường xó chợ, mặt chẳng rửa thân thể chẳng tắm, chuyên kiếm ăn nơi bãi rác, bất kể xuân, hạ, thu, đông… họ luôn áo chẳng đủ che thân, bị muỗi mòng cắn chích nếu so với những kẻ được gọi là văn minh như chúng ta (lúc nào cũng rao giảng vệ sinh, bữa ăn luôn được tuyển chọn chất bổ kỹ lưỡng) song lại thường xuyên phải uống thuốc và đến y viện nhiều hơn.
*
- Các cảnh giới trên bước đường học Phật.
- Cách thai giáo cho bé tại nhà tốt nhất.
- Vì sao cuộc đời là bể khổ.
- Lời Phật dạy về chữ Hiếu.
- 10 điều quan trọng Phật tử tại gia cần biết.
- Kinh Di Giáo – Lời dạy cuối cùng của đức Phật.
- Hôn nhân là nghiệp duyên nhiều đời nhiều kiếp.
Bệnh tùng khẩu nhập có nghĩa là gì?
Vào niên đại 50, chứng viêm phổi được xem như là bệnh nặng. Khi đã có thuốc trị khỏi, thì ngay đó xuất hiện chứng lao phổi. Khi lao phổi trị được lại mục ra chứng ung bướu, Si-da. Thậm chí còn nhiều bệnh lạ đến chẳng kiếm ra tên để mà gọi nữa.
Mỗi khi có một chứng bệnh kỳ dị xuất hiện, các nhà y học trên thế giới đều đau đầu vì không tìm ra cách giải quyết. Hơn nữa, trên báo chí cũng loan tin có nhiều quái bệnh vô phương giải thích, đầy rẫy không cùng.
Theo thời gian khoa học ngày càng phát triển, thuốc men ngày càng tân tiến, con người sở hữu đủ loại thuốc quý đắt tiền, nhưng thảy đều chẳng xóa được tung tích bịnh hoạn, giống như trời xanh cố ý đối nghịch cùng nhân loại vậy.
Hiện nay y viện khám bệnh không dễ, thu phí mắc, nhưng tìm được thầy thuốc giỏi lại càng khó hơn.
*
Nguyên nhân nào khiến con người bị bệnh? Đọc kinh sách xong chúng ta sẽ hiểu rõ thôi. Sau khi kiểm chứng vô số lần trong thực tế, thì tôi có thể kết luận đơn giản rằng: “Tham sân si chính là cội nguồn của bệnh”. Nói cụ thể, thì mười nghiệp ác chính là nguyên nhân phát bệnh. Vậy “bệnh tùng khẩu nhập” chính là: Đừng ăn những thứ không nên ăn, đừng thốt những lời không nên nói và đừng làm những việc không nên làm!
Vì thèm ăn mà kho thịt rán cá, nào biết động vật bị giết trong lòng chẳng cam. Nhà bếp biến thành lò đồ tể: Moi ruột mổ bụng, vung đao hành hình. Bạn chiên, xào, nấu, hầm… thịt loài vật, thậm chí ăn sống nuốt tươi: cho đó là mỹ vị cao lương, ngon bổ. Đâu biết vật chết thảm lòng đầy oán hờn, thần thức chúng sẽ gá vào thân bạn, sớm muộn gì cũng bắt bạn đền mạng.
Thiện ác rốt cuộc đều báo ứng
Bệnh tùng khấu nhập chẳng đợi lâu.
Một khi nghiệp ác tạo đầy
Bịnh sẽ hành thân vào y viện.
Lúc đó thì bạn sẽ bị mổ ngực, rạch bụng phải nằm dưới lưỡi dao phẫu thuật, và toàn cảnh hành hình khi xưa nơi nhà bếp sẽ tái diễn trên thân bạn.
“Nếu sớm biết ngày nay chịu khổ, thì ban sơ chẳng nên giết vật, ham ngon!”
BỊNH TÙNG KHẨU NHẬP
Nếu muốn không bị bịnh
Trong tâm phải thanh tịnh
Chúng sinh đều có tình
Quý mạng, phải hộ sinh
Lý nữ sĩ từ Đài Loan sang, thỉnh giáo Hòa thượng Diệu Pháp:
– Mẹ chồng con thân không có bệnh gì, chỉ là mỗi khi ra cửa đi chưa được trăm mét, thì hai cổ chân cảm thấy rất thốn đau, phải ngồi nghỉ một chút rồi mới đi tiếp được. Vì vậy bà đã đi khắp các bệnh viện Đài Loan lẫn Mỹ quốc để chẩn trị mà tìm không ra bệnh, xin Sư phụ khai thị.
– Mẹ ngươi rất ưa ăn giò heo hầm phải không?
– Dạ đúng, thưa Sư phụ. Ngài làm sao mà biết được? Mẹ con ngày nào cũng đòi ăn giò heo, nếu không ăn được thì tối đó ngủ không được – Cô Lý run giọng nói, mắt rưng rưng lệ, mặt đầy xúc động.
– Hãy về bảo với mẹ con, từ nay về sau không được ăn giò heo nữa. Nếu như bà có thể sám hối, chịu ăn chay niệm Phật, dần dần bệnh sẽ lành.
Nữ sĩ hỏi:
– Vì sao không thể ăn giò heo?
Sư phụ giải thích:
– Nhân thế nào, quả thế ấy! Người ưa ăn ngư nhãn (con ngươi của cá) thì hay bị bệnh mắt, người khoái nhai cổ gà thì xương cổ của họ sẽ có vấn đề. Người mê ăn lòng heo sẽ bị đau bao tử… Đừng có ngu si một bề tin theo thuyết “ăn cơ quan gì trên thân vật là tẩm bổ cơ quan đó trên thân mình”, nếu cứ tin rằng ăn các thứ đó vô sẽ bổ chỗ này chỗ nọ, là hoàn toàn đại sai lầm! Ngoài việc tàn hại kẻ khác làm lợi mình, cuối cùng kết quả vẫn là tự hại. Chắc chắn sẽ bị báo ứng, phải bồi hoàn trả nợ mà thôi.
*
(Theo Nhân quả báo ứng hiện đời – Ni sư Hạnh Doan dịch)
Sơn viết
Nam mô A Di Đà Phật
Dạ đúng là nhân quả không sai ạ. Con từ nhỏ đến giờ gần 30 tuổi và rất thích ăn con ngươi của cá nên từ khi con được khoảng 15 tuổi đến bây giờ bị rất nhiều bệnh về mắt. Con không ngờ hôm nay tình cờ đọc bài này con mới ngộ ra.
Con xin thành tâm sám hối.
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Thế gian chẳng biết chuyện này nên lầm lạc tin rằng “ăn gì bổ nấy”, kết cục đều đầy rẫy bệnh trên thân. Nay bạn ngộ ra rồi thì nên sám hối cùng niệm Phật cho sớm tiêu trừ nghiệp chướng. Người ưa ăn loài thủy tộc thì Phổi trở thành nơi trú ngụ của vô số thần thức cá tôm, nếu không sớm sám hối niệm Phật thì sau này sẽ mắc bệnh nơi ấy.