Lợi ích của việc niệm Phật vô cùng lớn lao, tiếc thay, chúng sanh thời mạt nghiệp nặng tâm tạp, bị nó ngăn che nên chẳng biết, có biết cũng chẳng chân thật tin nhận sự nhiệm mầu vô biên của niệm Phật.
Cách đây chưa lâu, một bạn đạo bảo tôi:
“Tôi ghe bảo những người trường chay, chân thực niệm Phật cầu vãng sanh, hễ đi đến đâu đều được chúng quỷ thần cung kính nhường đường. Có vị niệm Phật lâu năm, hễ đến chỗ nào đều có chúng Ngạ quỷ chắp tay lễ bái. Việc này là như thế nào?”
Tôi bảo: “Việc ấy thực không hư dối. Nhưng phải hiểu đúng về sự cung kính lễ bái của chúng ngạ quỷ. Bởi nếu không hiểu đúng ắt sanh tâm ngã mạn, dễ lạc vào lưới ma.”
Lại hỏi: Bản chất việc ấy là thế nào?
Tôi bảo: “Người chân chánh niệm Phật luôn được Hào Quang của Phật A Di Đà thâu nhiếp bảo vệ. Ngoài ra trên thân họ có hào quang hộ thể. Hào quang hộ thân này, tùy vào đạo hạnh của vị ấy mà rộng hẹp, màu sắc khác nhau. Lại theo sự phó chúc của đức Phật Thích Ca, hễ có người phát tâm niệm Phật cầu vãng sanh thì trên đầu vị ấy luôn có hóa thân của 25 Bồ Tát ngày đêm hộ trì bảo vệ. Chúng quỷ thần lễ bái là lễ bái hóa thân chư Bồ Tát, chớ chẳng phải lễ bái người niệm Phật. Cho nên người niệm Phật mà giữ tâm khiêm hạ thì luôn an định. Còn như biết vậy mà khởi tâm ngã mạn, rất dễ lạc vào lưới của Ma vương.
*
Xin trích dẫn lời dạy của Pháp sư Huệ Tịnh để làm minh chứng. Pháp sư dày công tra cứu, lời văn rất gọn gàng và dễ đọc. Nguyện người niệm Phật khắp thế gian bỏ tạp hạnh tạp tu mà “Thuần nhất chuyên xưng danh hiệu.” Chỉ cần như thế là chắc chắn vãng sanh, vĩnh viễn ra khỏi sanh tử luân hồi.
- Bản nguyện niệm Phật – Trọng yếu đường tu thời mạt pháp.
- Thế nào là Tự lực và Tha lực niệm Phật.
- Kinh Pháp Diệt Tận
- Cách niệm Phật tại nhà.
- Kinh Niệm Phật Ba La Mật.
- Học Phật pháp bắt đầu từ đâu.
- Niệm Phật Tông Yếu – Pháp Nhiên Thượng Nhân

Lợi ích của niệm Phật: Được chư Phật và chư Bồ Tát hộ trì.
Pháp sư Huệ Tịnh dạy: “Thuần nhất tinh chuyên xưng niệm là hạnh tu tối cao vô thượng, có một không hai của Bổn nguyện đức Phật A-di-đà, Căn cơ đã nhất thể với Giáo pháp đức Phật A-di-đà, và thường được hào quang đức Phật chiếu soi nhiều vòng xung quanh không bao giờ gián đoạn. Điều này có thể nói, cùng hiện hữu với đức Phật, cùng đồng hành với đức Phật, vì vậy cũng được “Hết thảy chư Phật đều hộ niệm” (Kinh A-di-đà). Do điểm này, trong Vãng Sanh Lễ Tán, Đại sư Thiện Đạo nói:
Nếu người nào xưng niệm danh hiệu Phật để cầu nguyện vãng sanh, thì thường được vô lượng vô số chư Phật trong sáu phương hộ niệm”.
Đồng thời, trong Quán Niệm Pháp Môn cũng ghi: “Người nào nhất tâm chuyên niệm danh hiệu đức Phật A-di-đà để cầu nguyện vãng sanh, thì người ấy luôn được vô lượng vô số chư Phật đến hộ niệm, chính thế mới gọi là Kinh Hộ Niệm. Ý của Kinh Hộ Niệm cũng có nghĩa là không để các Thần Quỷ ác dữ có cơ hội làm hại; cũng có nghĩa không gặp những bệnh tật bất ngờ, tai nạn bất ngờ, hoặc chết oan, chết yểu. Tất cả mọi tai chướng ấy hẳn nhiên tiêu diệt, trừ trường hợp niệm Phật không chí thành”.
*
Thêm nữa, người niệm Phật thì đức Thích Tôn hoan hỷ tán thán, như Quán Kinh ghi: “Nếu người nào niệm Phật, nên biết người ấy là hoa Phân-đà-lợi trong cõi người. Bồ-tát Quán Thế Âm, Bồ-tát Đại Thế Chí là bạn hữu tối thắng của người ấy. Người ấy đang an trú đạo tràng và sanh vào nhà chư Phật”.
Hoa Phân-đà-lợi là hoa sen trắng ngàn cánh rất hy hữu trong thế gian, đây là loại hoa tôn quý siêu việt tối thượng trong mọi loài hoa. Dùng Hoa Phân-đà-lợi là để ví dụ sự tôn quý hy hữu của người niệm Phật, là hạng người siêu việt tối thượng trong loài người; đồng thời, để biểu thị người niệm Phật là đệ tử chân chính của đức Phật, dù đang hiện hữu trong loài người nhưng đã siêu thoát khỏi Lục đạo, dù chưa vãng sanh về thế giới Cực lạc, nhưng đã là người của Tịnh Độ.
Do ý nghĩa này, trong Ngũ Hội Niệm Phật Tán, Đại sư Pháp Chiếu đã nói:
Cõi này, một người niệm hiệu Phật
Cực lạc lại thêm một hoa sen
Trợ duyên suốt đời không thối chuyển
Lâm chung hoa ấy đến đón nghinh”.
Đồng thời, Bồ-tát Quán Thế Âm, Bồ-tát Đại Thế Chí hẳn nhiên trở thành bạn hữu tối thắng của người niệm Phật và cũng có thể xem là huynh đệ của nhau; thêm nữa, trong mười hai thời (24 giờ), không mời thỉnh mà hai vị Bồ-tát tự đến như bóng theo hình để thường xuyên bảo hộ, không chút phiền hà bỏ quên, vĩnh viễn không tách rời.
*
Chỉ có người niệm danh hiệu đức Phật A-di-đà là sớm thoát khỏi sự Luân hồi; do đây, đức Thích Tôn ví dụ người niệm Phật như hoa sen trắng, hai vị Bồ tát (nhị Thánh) hẳn nhiên như bóng theo hình để bảo hộ. Vì thế, trong Quán Kinh Sớ, Đại sư Thiện Đạo đã giải thích đoạn văn Phần Lưu Thông, là dùng phước đức tốt đẹp để tán thán người niệm Phật; đồng thời, lại thuyết minh Hai vị Thánh thường xuyên bảo hộ.
Đoạn văn giải thích ấy như sau: “Nếu người nào niệm Phật, thì chính người ấy là người hiền thiện trong cõi người, là người hiền thiện tuyệt diệu, là người hiền thiện trên tất cả người hiền thiện, là người hy hữu trong cõi người, là người tối thắng trong cõi người. Người chuyên niệm danh hiệu đức Phật A-di-đà thì Bồ-tát Quán Thế Âm, Bồ-tát Đại Thế Chí thường đi theo bảo hộ như thân hữu tri thức vậy”.
Thêm nữa, trong Quán Niệm Pháp Môn Đại sư cũng xác minh rằng, người niệm Phật có thể tiêu trừ tai họa và tăng thêm tuổi thọ, đoạn văn ấy như sau: “Người xưng niệm danh hiệu đức Phật A-di-đà để cầu nguyện vãng sanh, thì đời này sẽ được tăng thêm tuổi thọ và không gặp phải chín loại chết bất đắc kỳ tử. Để xiển dương và giải thích rốt ráo nghĩa này, Đại sư lại xác minh rằng, người niệm Phật sẽ được Năm loại Tăng thượng duyên hay Năm loại Đại lợi ích; trong này, lợi ích thứ nhất là tội chướng được tiêu diệt, lợi ích thứ hai là được sự hộ niệm.
Lợi ích thứ nhất của niệm Phật: Tội chướng được tiêu diệt
Như Kinh Quán Vô Lượng Thọ ghi: “Vì nhờ xưng niệm danh hiệu đức Phật, mà các tội chướng tiêu diệt”. Lại ghi: “Chí tâm xưng niệm Nam mô A-di-đà Phật, thì trong mỗi niệm trừ diệt được tội chướng sâu nặng của tám mươi ức kiếp sanh tử”. Trong Kinh này, xác minh người niệm Phật có thể trừ diệt được tội chướng sâu nặng của nhiều đời nhiều kiếp Luân hồi sanh tử.
Tương tự, trong luận Đại Trí Độ cũng nói: “Có những vị Bồ-tát tự tư duy hủy báng đại Trí tuệ (đại Bát nhã), bị đọa vào ác đạo trải qua vô lượng kiếp. Dù có tu tập các pháp môn khác cũng không thể tiêu diệt được tội ấy; về sau, gặp được Thiện tri thức bảo hãy niệm danh hiệu đức Phật A-di-đà, thì tội chướng được trừ diệt, siêu sanh về Tịnh Độ”.
*
Thế nên, chúng ta cần biết rằng: Phỉ báng Chánh pháp thì tội rất sâu nặng, còn nặng hơn tội Ngũ nghịch. Tội sâu nặng như thế chỉ có niệm danh hiệu đức Phật A-di-đà mới có thể trừ diệt được. Niệm danh hiệu A-di-đà tội sâu nặng còn trừ diệt được, huống chi là những tội nhẹ. Nếu không niệm Phật thì tội nhẹ cũng không trừ diệt được, huống chi tội sâu nặng. Một hạt cát dù nhẹ vẫn chìm xuống đáy biển. Tuy nhiên, một khối đá rất nặng, nếu bỏ trên thuyền thì sẽ được chở đến bờ bên kia.
Trong Pháp Sự Tán, Đại sư Thiện Đạo nói:
Nhờ nguyện lực Phật A-di-đà
Dù phạm Ngũ nghịch hay Thập ác
Tội đều tiêu diệt được vãng sanh
Dù phạm báng pháp hay Xiển đề
Hồi tâm chuyển ý vẫn vãng sanh.
Không kể tội phước nhiều ít, gần xa
Chí tâm niệm Phật chớ sanh nghi ngờ”.
Lại nữa, trong Bát Chu Tán cũng ghi:
Báng Pháp, Xiển đề cùng Thập ác,
Hồi tâm niệm Phật tội đều tiêu,
A-di-đà chính là kiếm bén,
Một tiếng xưng niệm tội đều tiêu.
Niệm niệm xưng danh thường sám hối,
Người hay niệm Phật, Phật nhớ ghi”.
Lợi ích thứ hai của niệm Phật: Được sự hộ niệm
Trừ chư Phật và hai Bồ-tát Quán Thế Âm, Đại Thế Chí luôn bảo hộ hành giả như đã nói ở trước; ngoài ra, đức Phật còn cắt cử hai mươi lăm vị đại Bồ-tát thường xuyên theo dõi ủng hộ; đồng thời, hành giả cũng được chư vị Thiên, Long, Bát bộ ngày đêm bảo vệ để không có những tai chướng ách nạn xảy ra. Trong Quán Niệm Pháp Môn, Đại sư Thiện Đạo nói:
Kinh Thập Vãng Sanh ghi rằng: Đức Phật bảo Bồ-tát Sơn Hải Tuệ và A Nan: Nếu người nào chuyên niệm danh hiệu đức Phật A-di-đà ở phương Tây để nguyện cầu vãng sanh, kể từ đây cho đến vị lai, Ta sẽ cắt cử hai mươi lăm vị Bồ-tát thường đi theo bảo hộ hành giả, không để Thần Quỷ ác độc gây phiền não cho hành giả, giúp hành giả ngày đêm thường an ổn. Đây chính là sự hộ niệm Tăng thượng duyên trong đời hiện tại của hành giả vậy”.
Lại nữa: “Kinh Bát Chu Tam Muội ghi rằng: Đức Phật dạy: Nếu người nào tinh chuyên thực hành Niệm Phật Di-đà Tam Muội, thì thường được hết thảy các vị Trời, vua bốn cõi Trời, Tám bộ Long Thần luôn đi theo bảo hộ, ưu ái hoan hỷ cho thấy thân tướng, để giúp hành giả vĩnh viễn không bị các Thần Quỷ ác dữ, tùy tiện gieo rắc những tai chướng ách nạn bất ngờ”.
Về câu “Người ấy đang an trú đạo tràng và sanh vào nhà chư Phật”, trong Quán Kinh Sớ Đại sư Thiện Đạo giải thích rằng: “Khi xả bỏ thân mạng liền hội nhập vào nhà chư Phật, tức Tịnh Độ Cực lạc vậy”.
*
Thế nên, chúng ta cần biết rằng: Người niệm Phật, giả sử họ là những kẻ ngu si ti tiện, bị bệnh nguy hiểm, nhơ nhớp nhưng hiện tại họ là người hiền thiện tuyệt diệu, là người tối thắng trong cõi người (Phật-đà và phàm phu là nhất thể), được hào quang đức Phật A-di-đà chiếu soi, chư Phật hộ niệm, Bồ-tát thân cận, Trời-Thần ủng hộ, tai chướng được tiêu trừ, tuổi thọ được tăng thêm, đến khi thân mạng kết thúc được vãng sanh, chứng đại Niết bàn, vĩnh viễn siêu thoát thế gian. Người nào có được nhân duyên này!
Nếu không niệm Phật cầu nguyện vãng sanh Cực lạc, thì dù là người quyền cao chức trọng cũng chỉ là quyến thuộc của Diêm Vương, ngày ngày tiếp cận với Địa ngục. Như trâu bò bị dẫn đến lò thịt, cứ mỗi bước là tiến gần đến cái chết. Một khi thân mạng sắp kết thúc thì hối hận, lo sợ cũng không còn kịp nữa. Quỷ tốt dẫn đường rơi lệ ra đi một mình. Khi đến điện Diêm Vương lại bị quở trách, lẻ loi sầu khổ cũng lại một mình. Chính thế, Đại Kinh dạy:
Ái dục vinh hoa,
Không thể giữ lâu,
Chúng sẽ biệt ly,
Không thể an lạc”.
Lại dạy:
Sanh tử một mình,
Đến đi một mình,
Tự thân gánh chịu,
Chẳng ai thay thế”.
Lợi ích của sự niệm Phật: Phật A Di Đà duyên sâu với chúng sanh
Nếu bàn về duyên phận, thì chư Bồ-tát, chư Phật trong mười phương chỉ có đức Phật A-di-đà là có duyên với chúng sanh rất thâm sâu, rất thân gần. Kinh Đại Bi dạy:
Các loài chúng sanh,
Thế giới Ta-bà,
Chuyên làm việc ác,
Phiền não nặng sâu.
Những chúng sanh như thế, chư Phật các thế giới không thể cứu độ được. Như một ngàn bốn trăm đức Phật đã buông xả, và chư Phật ở các thế giới phương khác cũng bỏ quên, vì nghiệp chướng chúng sanh quá sâu nặng.”
Bi thương thay! Chúng sanh trong cõi Ta-bà phiền não quá nặng sâu, chư Phật vẫn không có thể cứu độ được huống chi chư vị Bồ-tát! Chỉ có đức Phật A-di đà là vua trong chư Phật, với hạnh nguyện rộng sâu, chủ động vì hạng chúng sanh ngu si ác độc, phát khởi tâm lớn tuyệt đối không điều kiện, với thệ nguyện sâu dày cứu độ bình đẳng hết thảy chúng sanh. Thệ nguyện ấy là: “Chúng sanh trong mười phương, cho đến niệm mười niệm, nếu không được vãng sanh, không giữ ngôi Chánh giác”.
Nếu không có thể giúp chúng ta vãng sanh, thì đức Phật A-di-đà không thể thành tựu Chánh giác; nếu có thể giúp chúng ta vãng sanh, thì đức Phật A-di-đà có năng lực thành tựu Chánh giác.
*
Đức Phật A-di-đà đã thành tựu Chánh giác, thì căn cứ năng lực ấy để xác định Ngài có thể giúp chúng ta vãng sanh. Chúng ta được vãng sanh, thì căn cứ điều này để xác định đức Phật A-di-đà đã thành tựu Chánh giác. Như thế, hiện tại đức Phật A-di-đà đã thành tựu Chánh giác và chúng ta cũng đang và sẽ được vãng sanh. Điều này cũng có nghĩa, đức Phật A-di-đà chính Ngài đã thành Phật và chúng ta cùng với chúng sanh trong mười phương chính thức được vãng sanh, kết thành nhất thể đồng thời phát thệ. Ngài thành Phật đồng thời là hoàn thành công đức vãng sanh cho chúng ta và chúng sanh.
Nếu có một chúng sanh nào không được Ngài hoàn thành công đức vãng sanh, thì đức A-di-đà không có khả năng thành Phật. Chính thế, chúng ta nên biết rằng: Đức Phật A-di-đà và chúng ta là nhất thể. Ngài thành Phật là căn cứ vào sự vãng sanh của chúng ta. Chúng ta vãng sanh là căn cứ vào sự thành Phật của Ngài, như bụi lau chúng nương tựa lẫn nhau, thiếu một cây thì chúng sẽ xiêu ngả.
Chỉ riêng đức Phật A-di-đà có thệ nguyện này, còn chư Phật trong mười phương không có. Căn cơ và Chánh pháp đồng nhất thể Nam mô A-di-đà Phật, như chim Cộng mạng, hai sanh mạng đồng nhất thể, nương nhau để cùng sinh tồn, sanh mạng này và sanh mạng kia đều cần thiết.
*
Trong Đại Kinh đã tự thuật Bi nguyện của đức Phật A-di-đà như sau:
Vì hết thảy mọi loài,
Làm người bạn không mời,
Gánh vác cả quần sanh,
Đây là trách nhiệm lớn.
Như người con chí hiếu,
Thương kính bậc mẹ cha,
Xem tất cả chúng sanh,
Như chính bản thân mình.
Hoặc tâm không tham thường bố thí,
Khắp giúp bần cùng thoát khổ đau,
Lợi ích thế gian khiến an lạc,
Không thành Pháp Vương – vị cứu thế.
Chúng sanh Luân hồi trong mọi nẻo,
Sớm sanh nước Con hưởng an lạc,
Thường chuyển tâm Từ cứu hữu tình,
Độ hết chúng sanh khổ A tỳ.
Vì chúng sanh mở bày tạng Pháp,
Bố thí rộng công đức quý báu,
Tiêu trừ Ba độc đầy tăm tối,
Cứu giúp mọi hoạn nạn tai ách,
Bít lấp các con đường ác độc,
Thấu suốt những nẻo về thiện xứ.
Chuyên cầu Chánh pháp thanh tịnh,
Để tặng lợi lạc quần sanh,
Khiến cho hết thảy sanh linh,
Thành tựu công đức viên mãn.
Thệ nguyện của Con khi thành Phật,
Thực hiện rộng khắp đại nguyện này,
Hết thảy đối tượng đầy lo sợ,
Biến thành toàn bộ sự an vui”.
*
Chính thế, chúng ta nên biết rằng: Đức Phật A-di-đà không chỉ xem chúng ta là bản thân của Ngài, mà thậm chí còn xem chúng ta là cha mẹ của Ngài, vì chúng ta mà Ngài gánh vác tất cả những oan trái, nghiệp chướng của chúng ta từ vô thỉ kiếp đến bây giờ. Ngài vì chúng ta mà mở bày tạng Pháp, giúp chúng ta thành tựu mọi công đức, đời sống hiện tại thoát khỏi sự nghèo khổ, các ách nạn được tiêu trừ, hết thảy mọi việc lo sợ biến thành toàn bộ an vui, tương lai sẽ vãng sanh về Tịnh Độ Cực lạc, vĩnh viễn thoát khỏi Luân hồi trong Lục đạo.
Bi nguyện như trên, chư Phật đều có, nhưng chỉ duy nhất Bi nguyện của đức Phật A-di-đà là siêu việt đặc thù. Chính thế, trong hàng chư Bồ-tát, chư Phật, chỉ đức Phật A-di-đà là có duyên phận với chúng sanh rất thâm sâu, rất thân và gần mà thôi.
Lợi ích của việc niệm Phật: Sáu chữ hồng danh thâu nhiếp vạn pháp môn
Chuyên niệm chỉ một danh hiệu đức Phật Nam mô A-di-đà Phật, thì chư Phật trong mười phương hẳn nhiên hộ niệm. Hộ niệm tức là thường nhớ nghĩ để bảo hộ, khiến hành giả luôn được an lạc không gặp phải các chướng nạn.
Chính thế, chúng ta nên biết rằng: Niệm danh hiệu đức Phật A-di-đà chính là niệm danh hiệu hết thảy chư Phật trong mười phương, vãng sanh Tịnh Độ Cực lạc chính là vãng sanh hết thảy Tịnh Độ trong mười phương, có thể đem sự tự lợi này để làm lợi ích cho hết thảy chúng sanh.
Thế nên, không cần phải niệm một danh hiệu đức Phật nào nữa trong chư Phật mười phương. Chuyên niệm chỉ một danh hiệu đức Phật Nam mô A-di-đà Phật, thì hai vị Bồ-tát Quán Thế Âm, Đại Thế Chí hẳn nhiên thường đi theo hành giả; đồng thời, cũng có hai mươi lăm vị đại Bồ-tát của đức Phật A-di-đà không mời mà tự đến, suốt trọn hai mươi bốn giờ trong ngày, đều hoan hỷ ủng hộ giúp người niệm Phật xa lìa mọi phiền não, thường được an lạc.
Chính thế, chúng ta nên biết rằng: Chỉ niệm danh hiệu đức Phật A-di-đà tức đã niệm hết thảy danh hiệu chư đại Bồ-tát, kể cả danh hiệu của Bồ-tát Quán Thế Âm, Đại Thế Chí cũng ở trong đó; thế nên, không cần phải niệm thêm một danh hiệu vị Bồ-tát nào nữa.
*
Chuyên niệm chỉ một danh hiệu đức Phật Nam mô A-di-đà Phật, tức được lợi ích lớn, tròn đầy công đức vô thượng, hẳn nhiên siêu việt đối với bất cứ một loại mật chú nào; hơn nữa, một câu A-di-đà Phật là vua của chư Phật, là hào quang tôn quý nhất trong các hào quang. Thế nên, ngoài niệm Phật không cần phải niệm thêm bất cứ một mật chú nào nữa.
Ở Phần Lưu Thông của Đại Kinh, đức Phật bảo Bồ-tát Di Lặc rằng:
Nếu ai được nghe,
Danh hiệu Phật ấy,
Vui mừng hớn hở,
Cho đến một niệm,
Nên biết người ấy,
Được đại lợi ích,
Chính là tròn đầy,
Công đức vô thượng”.
Chính thế, chúng ta nên biết rằng: Niệm Phật là được đại lợi công đức vô thượng, còn trì niệm tất cả mật chú và tu các pháp môn khác, thì chỉ được tiểu lợi công đức hữu thượng. Thế nên, nếu là người trí thì nên buông bỏ tu tập các pháp tiểu lợi hữu thượng, mà chuyên tâm tu trì niệm Sáu chữ hồng danh để đạt được đại lợi vô thượng. Thêm nữa, Kinh Phật Thuyết A-di-đà Phật Căn Bản Bí Mật Thần Chú ghi: “Danh hiệu đức Phật A-di-đà, đầy đủ vô lượng vô biên công đức vô thượng, không thể nghĩ bàn, cực kỳ bí mật, thù thắng vi diệu. Tại sao như thế?
*
– Vì trong ba chữ A-di-đà hàm chứa vô lượng pháp tu của toàn bộ Kinh điển, toàn bộ Đà-la-ni thần chú mà hết thảy ba đời chư Phật trong mười phương, hết thảy chư Bồ-tát, Thanh văn, A la hán đã tu tập và giảng thuyết. Thế nên, danh hiệu của đức Phật ấy, chính là pháp Đại thừa cực kỳ chân thật vô thượng, chính là diệu hạnh liễu nghĩa thù thắng, thanh tịnh vô thượng, chính là Đà-la-ni tối thắng vi diệu vô thượng. Nên thuyết kệ rằng:
Chữ A là ba đời chư Phật trong mười phương,
Chữ Di là hết thảy chư Bồ-tát,
Chữ Đà là Tám vạn các Thánh giáo,
Trong ba chữ là đầy đủ tất cả.
Này Xá Lợi Phất! Nếu chúng sanh nào nghe nói về đức Phật A-di-đà có công đức không thể nghĩ bàn, vui mừng hớn hở, chí tâm xưng niệm danh hiệu, tin sâu không giải đãi, thì trong đời này gặp được sự an lạc không thể so sánh: Hoặc chuyển nghèo hèn trở thành phú quý, hoặc chứng đắc quả vị giác ngộ, thoát khỏi sự khổ đau do bệnh hoạn bức bách của Nghiệp quá khứ, hoặc chuyển yểu mạng trở thành sống lâu, hoặc kẻ thù oán hận trở thành con cháu đông đúc vinh hiển, thân tâm an lạc, ý nguyện trọn vẹn như ý. Những công đức như thế không có thể tính đếm được”.
*
Chính thế, chúng ta nên biết rằng: Một câu A-di-đà là vua Phật, vua Pháp, vua Thần chú, vua mọi công đức. Chuyên niệm chỉ một danh hiệu đức Phật Nam mô A-di-đà Phật chính là tổng trì, tổng niệm hết thảy chư Bồ-tát, hết thảy các Kinh chú, hết thảy các pháp môn tu tập. Nghĩa là Tám vạn bốn ngàn pháp môn, Sáu chữ thâu trọn. Cũng có nghĩa Tóm thâu cả Tám giáo, Nhiếp trọn cả Năm tông và đã xác định khi lâm chung vãng sanh Tịnh Độ Cực lạc, và đời hiện tại thân tâm thường được an lạc.
– Kinh Đại Bi dạy: “Một lần xưng danh Phật, Chính đấy là căn lành, Hội nhập cảnh Niết-bàn, Không có thể cùng tận”.
– Kinh Quán Vô Lượng Thọ dạy: “Khi tâm nghĩ đến Phật, Thì tâm chính là ba mươi hai tướng tốt, Tám mươi vẻ đẹp”.
– Khế Kinh dạy: “Nếu có người lấy bảy thứ châu báu trong bốn châu thiên hạ đem cúng dường chư Phật, chư Bồ-tát, chư Duyên giác, chư Thanh văn thì được phước đức rất nhiều, nhưng không bằng khuyến khích người khác niệm một câu danh hiệu Phật, phước đức này lớn hơn phước đức trước”.
– Kinh Niết Bàn dạy: “Đức Phật bảo Đại Vương: Giả sử mở kho báu lớn đem bố thí cho hết thảy chúng sanh trong một tháng, công đức này không bằng có người niệm một câu danh hiệu Phật, công đức niệm Phật này vượt quá công đức trước, không thể so sánh được”.
*
– Kinh Tăng Nhất A-Hàm dạy: “Đem Tứ sự cúng dường cho tất cả chúng sanh trong Diêm-phù-đề, nếu có người xưng niệm danh hiệu Phật một câu, thì công đức này vượt hẳn công đức trước, không thể suy nghĩ được”.
– Luận Đại Trí Độ ghi: “Ví như có người vừa mới chào đời, mỗi ngày đi một dặm, trải qua một ngàn năm, với đầy đủ bảy thứ châu báu trong số dặm đường ấy đem cúng dường chư Phật, thì phước đức này không bằng có người ở trong đời ác trước, xưng niệm một câu A-di-đà Phật, phước đức này thắng vượt phước đức trước”.
– Đại sư Thiện Đạo bảo: “Các hạnh tu khác dù gọi là thiện hạnh, nhưng so với pháp tu Niệm Phật thì hoàn toàn không thể so sánh được”.
– Đại sư Khánh Văn bảo: “Chuyên xưng niệm một danh hiệu đức Phật A-di-đà, tức là xưng niệm đầy đủ danh hiệu chư Phật, sẽ có công đức vô lượng để diệt trừ các tội chướng, để vãng sanh Tịnh Độ Cực lạc, sao lại sanh tâm nghi ngờ!”
– Luật sư Nguyên Chiếu bảo: “Đề xướng tột cùng pháp Nhất thừa, Rốt cuộc quy về cõi Cực lạc, Tu tập tròn đầy vạn pháp môn, Tối thắng duy nhất quả niệm Phật”. Lại nói: “Huống nữa, đức Phật A-di-đà dùng danh hiệu của mình để cứu độ chúng sanh; đó là, chúng sanh miệng niệm tai nghe để được vô biên Thánh đức, quy tụ hội nhập vào tâm thức, vĩnh viễn trở thành hạt giống Phật, sớm đoạn trừ tội nặng hàng ức kiếp, dẫn đến chứng đạt Vô thượng Bồ-đề. Tin hiểu điều này chẳng phải được căn lành nhỏ, mà là công đức rất lớn vậy”.
*
– Pháp sư Giới Độ bảo: “Danh hiệu đức Phật đã được trải qua nhiều kiếp tu tập, nên danh hiệu đã quy tụ vạn thứ công đức, công đức ấy đã hội tụ rực rỡ ở bốn chữ (A-di-đà Phật). Vì thế, xưng niệm danh hiệu thì được lợi ích rất lớn”.
– Pháp sư Dụng Khâm bảo: “Giờ đây, nếu chúng ta đem tâm chân thành xưng niệm danh hiệu đầy phước đức của đức Phật (A-di-đà), thì hẳn nhiên từ Nhân đến Quả không thể là không tròn đầy vô lượng công đức”.
– Đại sư Gia Tường bảo: “Đức Phật vốn có vô lượng công đức, nên niệm Phật cũng có vô lượng công đức; vì thế, niệm Phật diệt được vô lượng tội chướng”.
– Đại sư Pháp Vị bảo: “Chư Phật đều có công đức bố thí qua danh hiệu, nên xưng niệm danh hiệu chính là xưng niệm công đức, công đức có thể diệt tội sanh phước, thì danh hiệu cũng giống hệt như thế. Nếu tin tưởng danh hiệu đức Phật thì có thể sanh thiện căn, diệt tội ác, nhất định là như thế không thể nghi ngờ; xưng niệm danh hiệu thì được vãng sanh, điều này có thể nghi hoặc được sao!”
– Thiền sư Tông Hiểu bảo: “Một viên thuốc linh đơn có thể biến sắt thành vàng, một câu chân lý có thể chuyển Nghiệp ác thành Nghiệp thiện”.
*
– Đại sư Liên Trì bảo: “Y-Chánh báo Cực lạc, Một câu niệm Phật được tròn đầy. Biển công đức của Phật, Một câu niệm Phật được tròn đầy. Hết thảy mọi công đức, Một câu niệm Phật được tròn đầy. Danh hiệu vạn đức của đức Phật A-di-đà: Không có nguyện nào không tròn đủ, không có hạnh nào không gồm thâu, không có Phật nào không thấu triệt. Danh hiệu vạn đức của đức Phật A-di-đà:Vừa niệm một lần danh hiệu thì vạn đức đều tròn đủ, không cầu mong phước đức, phước đức đã viên mãn.
Trì danh hiệu là điều thiện bậc nhất trong các điều thiện, điều phước bậc nhất trong các điều phước. Cất tiếng xưng niệm danh hiệu là thâu nhiếp mọi công đức tròn đủ; tinh chuyên trì niệm danh hiệu là tóm thâu mọi hạnh tu không thiếu sót. Một niệm là vượt qua Ba A-tăng-kỳ, chỉ một câu là ngang bằng chư Thánh”.
– Đại sư Ngẫu Ích bảo: “Phật A-di-đà là hồng danh vạn đức, dùng danh hiệu để quy kết phước đức, trọn vẹn một cách cùng tận. Một pháp trì danh hiệu trọn đủ cả ba căn cơ, thâu nhiếp hết thảy sự-lý không bỏ sót, nắm giữ toàn bộ tông phái chẳng còn thừa. Đức Phật dùng đại nguyện của mình giúp chúng sanh tạo Nhân nhiều thiện căn, dùng đại hạnh giúp chúng sanh tạo Duyên nhiều phước đức. Người trì danh hiệu đức Phật, xét về thiện căn và phước đức thì hoàn toàn như Phật, chỉ niệm một niệm cũng trọn đủ nhiều thiện căn phước đức vậy.
*
Pháp môn Tịnh Độ nhiếp trọn ba căn cơ, viên dung tuyệt diệu, không thể nghĩ bàn, vừa thâu nhiếp hết thảy pháp môn, vừa siêu việt hết thảy pháp môn; đây là pháp cao xa rất khó tin. Đức Như Lai Thích-ca dạy pháp Tịnh Độ không phải dựa vào đây để nỗ lực tu chứng, mà chỉ dạy xưng niệm danh hiệu để đi theo lối tắt chứng được Bất thối; chính đây là pháp cực kỳ tuyệt diệu thù thắng, vượt ngoài mọi tư duy, là phương tiện bậc nhất, cũng là điều rất khó tin trong những điều rất khó tin.
Một tiếng xưng niệm A-di-đà Phật, chính là pháp Vô thượng Bồ-đề mà đức Bổn sư Thích-ca đã chứng đạt trong cõi đầy Năm thứ ô trược ác độc này. Giờ đây, đức Phật đem toàn bộ kết quả giác ngộ ấy, trao lại cho tất cả chúng sanh ô trược, ác độc. Viên ngọc sáng ném vào nước bẩn, nước bẩn không thể không trong sạch. Hiệu Phật đi vào tâm loạn động, tâm động không thể không có Phật. Một niệm khế hợp một niệm Phật, nhiều niệm khế hợp nhiều niệm Phật”.
– Thiền sư Bách Trượng bảo: “Tu hành mà chọn pháp Niệm Phật là ổn định nhất”.
– Thiền sư Vĩnh Minh bảo:
Không Thiền có Tịnh Độ,
Vạn người tu vạn người chứng;
Chỉ được thấy Di-đà,
Lo gì không khai ngộ!
Có Thiền không Tịnh Độ,
Mười người tu, chín sai đường;
Địa ngục hiện trước mắt,
Vừa thấy liền vào đấy”.
*
– Đại sư Tỉnh Am bảo:
Một câu Di-đà,
Là kiếm báu dứt tuyệt chúng tà.
Một câu Di-đà,
Là mãnh tướng phá tan Địa ngục.
Một câu Di-đà,
Là đèn sáng chiếu soi tăm tối.
Một câu Di-đà,
Là thuyền Từ cứu vớt biển khổ.
Một câu Di-đà,
Là đường tắt ra khỏi Luân hồi.
Một câu Di-đà,
Là hướng tốt giải thoát sanh tử
Một câu Di-đà,
Là bí quyết thành tựu Tiên, Phật.
Một câu Di-đà,
Là thần dược hoán chuyển xương tủy.
Tám vạn bốn ngàn pháp môn,
Sáu chữ thâu trọn,
Một ngàn bảy trăm công án,
Một dao đứt tuyệt”.
– Thiền sư Triệt Ngộ bảo: “Một câu A-di-đà Phật: Là thuốc A – già – đà, không bệnh gì không chữa khỏi; Là vua ngọc như ý, không nguyện gì không viên mãn. Là thuyền Từ của bể khổ sanh tử, không khổ nào không cứu thoát; Là đèn Tuệ của đêm dài vô minh, không tối nào không phá tan. Khi niệm Phật, thời điểm ấy thấy Phật; khi cầu vãng sanh, thời điểm ấy vãng sanh; ba thời gian đồng nhất chẳng có trước sau”.
– Cổ Đức bảo: “Một câu Di-đà, không niệm gì khác, chẳng nhọc gảy móng tay, đến phương Tây; Không cần Ba tăng – kỳ tu phước tuệ; chỉ nhờ Sáu chữ ra khỏi càn khôn; Chớ lạ chỉ một câu vượt Thập địa, nên biết chỉ Sáu chữ gồm Tam thừa. Nếu người nào chỉ niệm A-di-đà, hiệu ấy là Thiền tuyệt diệu vô thượng; Tam tạng gồm Mười hai bộ Kinh, dành cho những người khác ngộ chứng; Tám vạn bốn ngàn các pháp môn, để cho người xung quanh tu tập”
Hai đại lợi ích của niệm Phật: Lợi ích Hiện Tại& Tương lai
Căn cứ các đoạn văn đã trình bày ở trước, chúng ta có thể biết rằng: Người niệm Phật dù không hiểu hay không cầu mong, nhưng vẫn được Hai lợi ích trong hiện tại và tương lai.
Hiện tại chính là cuộc sống đời hiện tại, như đã trình bày tóm lược, rõ ràng ở trước. Người niệm Phật, hiện tại sẽ được Năm thứ Tăng thượng duyên hay Năm thứ phước đức tốt đẹp, đó là:
- Chúng sanh và Phật đà là nhất thể
- Được hào quang đức Phật A-di-đà chiếu soi, chư Phật hộ niệm, Bồ-tát thân cận, Trời Thần ủng hộ.
- Tội chướng tiêu trừ.
- Phước đức tăng trưởng.
- Tuổi thọ dài lâu.
Tương lai chính là cuộc sống về sau trong đời tương lai; cũng là ý nghĩa mà Đại sư Thiện Đạo đã giải thích: “Khi xả bỏ thân mạng liền hội nhập nhà chư Phật; tức hội nhập Tịnh Độ Cực lạc”. Cũng có nghĩa, khi lâm chung sẽ vãng sanh về Cực lạc, cùng đức Phật A-di-đà đồng chứng vô lượng quang, vô lượng thọ.
Lợi ích trong hiện tại gọi là Hoa báo, lợi ích trong tương lai gọi là Quả báo. Đã gieo hạt giống xuống thì hẳn nhiên sẽ khai hoa kết quả – khai hoa trong hiện tại và kết quả trong mai sau. Nếu niệm Phật mà cầu nguyện vãng sanh thì Hoa Quả đồng thời. Hiện tại đã có lợi ích thì hẳn nhiên tương lai cũng sẽ có lợi ích, một mà hai, hai mà một.
*
Hiện tại sinh hoạt được an ổn, tương lai được vãng sanh chứng quả, đều do Thuần nhất tinh chuyên xưng niệm danh hiệu đức Phật A-di-đà; không thay đổi danh hiệu, không xen tạp tu các pháp khác; nhất tâm đến tận đáy lòng, lấy thời gian trọn đời làm giới hạn.
Đa phần mọi người chủ trương niệm Phật A-di-đà là để cầu nguyện khi lâm chung được vãng sanh; còn trong cuộc sống bình thường: Để trị bệnh tật thì niệm danh hiệu đức Phật Dược Sư; để cứu khổ nạn thì niệm danh hiệu Bồ-tát Quán Âm; để được Trí tuệ thì niệm danh hiệu Bồ-tát Văn Thù; để tiêu trừ nghiệp chướng thì niệm Diệt định nghiệp chơn ngôn; cho đến, giải oan bạt độ cho vong linh, khử trừ tà ma quỷ mị… thì dùng khoa nghi bài sám để cầu nguyện…
Vì cho rằng, niệm Phật A-di-đà chỉ lợi ích khi lâm chung, ít có lợi ích trong cuộc sống hằng ngày; thậm chí còn hiểu sai lầm rằng: Đức Bồ-tát Quán Âm có duyên sâu dày, còn đức Phật A-di-đà lại có duyên cạn mỏng với chúng sanh; nên nhiều người niệm danh hiệu Bồ-tát Quán Âm, mà ít người niệm Phật A-di-đà. Do đây mà, hoặc có người sáng sớm niệm Bồ-tát Quán Âm, chiều tối niệm Phật A-di-đà; hoặc có người khi cần việc thì niệm Bồ-tát Quán Âm; khi vô sự thì niệm Phật A-di-đà. Với sự hiểu biết sai lầm, tà vọng như thế, đều xuất phát từ sự không tri nhận rõ:
*
Người niệm Phật được hào quang đức Phật soi chiếu, chúng Thánh bảo hộ; tội chướng trừ diệt, phước đức sinh trưởng, xa lìa mọi ách nạn; hiện tại được an ổn, lâm chung được vãng sanh; như ở trước đã trình bày về hai sự lợi ích của đời hiện tại và đời tương lai.
Chính thế, chúng ta nên biết rằng: Không kể đời hiện tại được an ổn lợi lạc; hoặc khi lâm chung được vãng sanh để thành Phật; mà tất cả mọi lợi lạc khác cũng đều do một câu Nam mô A-di-đà Phật là tròn đầy viên mãn, không có một tơ tóc khiếm khuyết. Vì thế, phải từ sớm đến tối, từ tối đến sáng, nếu chúng ta có niệm thì chỉ thuần nhất chuyên niệm danh hiệu đức Phật A-di-đà; lấy thời gian trọn đời làm giới hạn; không niệm thêm một danh hiệu nào khác; không tu thêm một pháp môn nào khác.
Như thế, là chân chánh khế hợp với Bổn nguyện đức Phật A-di-đà; Thậm chí chỉ niệm được mười niệm, như đức Thích Tôn đã khuyến khích cũng là Thuần nhất chuyên niệm; và đây là cơ sở để chư Tổ truyền bá tôn chỉ Tịnh Độ là Thuần nhất chuyên niệm vậy.
Luận về một đời người, thì phải gánh lấy những điều bất như ý, chẳng hạn như: Sự bần cùng, bệnh tật, chết yểu, tai nạn; nghịch cảnh, chướng duyên; thậm chí còn đối diện với tất cả sự khổ đau của đúng sai thành bại, ân oán cừu địch… Xét căn nguyên của các hiện tượng đó, chỉ gói trọn trong ý nghĩa là bị che phủ: Tức Nghiệp nặng chướng sâu, phước mỏng tuệ cạn.
*
Tuy nhiên, một câu A-di-đà chính là vô lượng thọ, cũng là vô lượng quang. Bởi vì vô lượng thọ, nên người niệm Phật có được quả báo phước đức tăng trưởng, tuổi thọ dài lâu; bởi vì vô lượng quang, nên người niệm Phật có được lợi ích Nghiệp chướng tiêu trừ, Trí tuệ phát khởi. Nghĩa là: Niệm Phật một tiếng thì tội chướng được diệt trừ vô số; lạy Phật một lạy thì phước đức được tăng trưởng vô lượng. Thế nên, người niệm Phật thì được Nghiệp tiêu tuệ sáng, chướng diệt phước lớn; gặp dữ hóa lành, gặp nạn thành an.
Qua đây, người bần cùng niệm Phật thì gặp quý nhân giúp đỡ để được cơm no áo ấm. Người bệnh tật niệm Phật thì được giúp đỡ thuốc thang để sớm được lành bệnh. Nếu gặp bệnh tật do Nhân quả Nghiệp chướng thì thuốc thang tuyệt đối không có hiệu quả, chỉ nhờ niệm Phật mà thôi. Niệm Phật thì Nghiệp chướng tiêu diệt; Nghiệp chướng tiêu diệt thì bệnh lành; niệm Phật thì Quỷ lánh xa; Quỷ lánh xa thì thoát khỏi tai họa. Hơn nữa, niệm Phật có thể hóa giải sự oán thù của Quỷ và độ thoát cho những kẻ thù địch.
*
Ở Đài Loan, thường xảy ra những tai nạn lớn bởi thiên nhiên; như động đất mạnh, mưa bão to… Chẳng hạn, vào năm 921 xảy ra một trận động đất rất mạnh cả trăm năm chưa từng thấy, làm nhiều người chết và bị thương thật thảm thiết.
Những tai nạn như thế cứ xảy ra bất thường khó đoán trước được, làm cho dân chúng luôn sống trong bất an. Nếu người nào thường niệm Phật thì hết thảy mọi tai họa lớn sẽ trở thành nhỏ; những tai họa nhỏ sẽ tiêu mất; người niệm Phật sẽ thoát khỏi tai họa của cộng nghiệp ấy.
Những tai họa khác như nạn lửa, nạn nước, nạn hạn hán; nạn ở không trung, nạn ở biển cả; nạn xe cộ, nạn trộm cướp, nạn chiến tranh, nạn dịch bệnh; nạn do Trời, nạn do Người… nếu người nào thường niệm Phật, cũng thoát khỏi mọi tai họa này. Cho đến việc Cưỡi ngựa, đi thuyền đến chỗ xa xôi có nhiều tai nạn nguy hiểm, những việc ấy cần phải niệm Phật thì thoát khỏi nguy hiểm, bình an vô sự.
Hơn nữa, Trời Đất bão tố bất ngờ, sớm tối họa phước của con người khó lường; muốn chuyển họa thành phước, tránh xấu gặp tốt thì chỉ có niệm Phật mà thôi. Cổ Đức bảo: “Muốn diệt trừ Bảy tai nạn trong thế gian, thì cần phải niệm Nam mô A-di-đà Phật”.
*
Công đức niệm Phật là vô biên, phàm những mong ước như: Cầu con nối dõi, cầu sống lâu; cầu bệnh lành, cầu thoát nạn, cầu bảo vệ công danh; cầu gia đạo bình an, mưu cầu sự nghiệp; cầu tài lộc, thậm chí giải trừ oán kết, cầu siêu thoát cho Tổ tiên thân thuộc… đều có thể niệm Phật để nguyện cầu, bởi lẽ:
– Niệm Phật: Giản dị, Viên đốn – Niệm Phật: Phương pháp rất dễ dàng, hiệu quả rất nhanh, công đức rất cao.
– Niệm Phật: Thực hành dễ, thành tựu cao, dùng sức ít mà được kết quả nhanh.
– Niệm Phật: Đời hiện tại đã được an ổn, khi lâm chung lại được vãng sanh, không những tự thân được phước mà gia đình cũng được thừa hưởng công đức.
– Niệm Phật: Là phương tiện tối ưu trong tất cả những phương tiện tu tập, là pháp tu trực tiếp nhất trong tất cả pháp tu, là pháp tu giản đơn nhất trong tất cả pháp tu, là pháp tu rất dễ trong tất cả pháp tu dễ. Mọi người đều có thể tu, mọi người đều có thể chứng.
– Người niệm Phật: Quỷ Thần không thể làm hại; Thập điện Minh Vương không dám gọi về.
– Người niệm Phật: Có bốn mươi dặm hào quang soi chiếu quanh thân, Ma không thể xâm phạm.
– Người niệm Phật: Được đức Phật A-di-đà thường hiện diện trên đỉnh đầu ngày đêm bảo hộ; không để những kẻ oán thù có dịp thuận tiện làm hại; đời sống hiện tại luôn được an ổn, khi lâm chung theo duyên mà vãng sanh.
*
– Kinh Vô Lượng Thọ ghi: “Đức Phật đi khắp các làng xóm thôn quê hay những thành thị trong nước, không chỗ nào là không được giáo hóa. Mọi người hòa thuận, thời tiết ngày đêm ôn hòa; mưa gió đúng mùa, dịch bệnh không có; dân giàu nước mạnh, không có chiến tranh; tôn sùng đạo đức nhân nghĩa, chủ trương lễ phép khiêm hạ”.
– Đại sư Ấn Quang bảo: “Chúng ta nên biết rằng, người niệm Phật chân chánh, dù không nguyện cầu phước báo thế gian, nhưng phước báo ấy hẳn nhiên hiện hữu, như: Vô bệnh trường thọ; gia đình an vui, con cháu phát đạt; mọi sự như ý, vạn sự an lành… Nếu người niệm Phật vì cầu phước báo thế gian, không vui thích hồi hướng cầu vãng sanh, thì phước báo thế gian có được, sẽ trở thành thấp kém; hơn nữa, tâm không thuần nhất tinh chuyên niệm Phật, thì kết quả vãng sanh khó được chắc chắn vậy!”
(Lợi ích của niệm Phật – Theo Niệm Phật nhất định vãng sanh )
Tuệ Tâm 2022.
Chi viết
Bài viết thật hay là nguồn động lực vô giá cho con tinh tấn niệm Phật. Con thành kính tri trân Thầy đã tổng hợp và viết bài này. Con thường tìm đọc các bài để làm động lực tinh tấn, may thay nay con đủ duyên gặp được bài của Thầy đúng là con có nhân duyên lắm mới gặp được, con mong Thầy càng viết nhiều bài hơn nữa để tạo nguồn động lực cho chúng con ngày càng tinh tấn Niệm Phật hơn nữa
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!