Theo từ điển Phật học thì Thiên nhãn là mắt của Chư Thiên ở cõi Sắc giới. Mắt này có khả năng thấy hết lục đạo chúng sanh. Mọi thứ xa gần, trước sau, trong ngoài, ngày đêm, trên dưới, tường vách…Hết thảy đều bị mắt này nhìn thấu rõ, không có ngăn ngại.
- Thần thông trong Phật giáo.
- Phép thuật có thật hay không.
- Chuyện nhân quả báo ứng.
- Chuyện tâm linh có thật.
- Cách thay đổi vận mệnh.
Người học Phật nếu trì giới tinh nghiêm, một khi nghiệp tận tình không thì Thiên nhãn tự khai mở. Tuy thế nhưng để chứng đắc Thiên nhãn không phải dễ. “Nếu chẳng phải người đã có tiền kiếp tu Thiền định ở mức cao, tất phải là bậc Long Tượng trong Phật pháp.” Năm xưa Hư Vân Hòa Thượng xuất gia từ nhỏ, giới hạnh cực tinh nghiêm mà đến tận lúc 56 tuổi( Năm Quang Tự năm thứ 20 tức năm 1895) mới khai mở được Thiên Nhãn. Ngài là bậc Long Tượng trong Phật pháp mà còn gian nan tới vậy. Người học Phật mà cầu thần thông nên nhìn gương của Ngài mà liệu sức.
Đắc Thiên nhãn không phải chuyện của phàm phu
Tuệ Tâm tôi mỗi lần đọc lại hồi ký của Ngài vẫn thấy tâm mình dấy lên niềm thương cảm. Ngài kể: “Lại yết kiến hòa thượng Nguyệt Lãng. Hỏi han chuyện trên núi xong. Ngài mời tôi tạm thay mặt Ngài làm thiện tri thức cho chúng tăng trong những kỳ thiền thất sắp tới. Tôi lễ phép từ chối. Lại không dám nói chuyện bị té xuống sông, chỉ cầu mong được đả thiền thất trong thiền đường.
Gia phong chùa Cao Mân nghiêm ngặt: Nếu được mời làm tăng chức sự mà cự tuyệt không nhận thì bị tội khinh tăng chúng của chùa. Như vậy, tôi bị phạm luật nên phải chịu ăn đòn. Tôi thuận chịu mà không nói chi. Bị đánh xong thì bịnh lại gia tăng thêm, máu chảy không ngừng, chỉ chờ chết. Trong thiền đường, ngày đêm tinh tấn, nhất niệm lắng trong, không biết thân là vật gì cả! Qua hơn hai mươi ngày, bịnh hoạn đều hết.
Thầy Đức Ngạn trụ trì chùa Bảo Tích gần bến đá Thải Thạch đem y vật đến cúng dường. Thấy mặt tôi sáng sủa, khỏe mạnh, Thầy rất vui mừng. Lại kể việc tôi bị té sông cho đại chúng nghe… Ai ai cũng khâm phục tán thán. Vị tăng nội thức trong thiền đường không còn bảo tôi luân trực nữa, nên tu hành dễ dàng. Từ đó muôn niệm đều dừng, công phu ngày đêm như một, hành động lẹ làng như gió.
*
Tối nọ, khi cây hương thiền thất vừa đốt lên, tôi mở mắt ra, nhìn thấy mọi vật hiện như lúc ban ngày, trong ngoài đều rõ ràng. Cách tường đá thấy thầy hương đăng đang tiểu tiện. Lại thấy thầy tri khách đang trong nhà cầu. Xa nữa thấy một chiếc ghe đang chạy trên sông. Màu sắc hình dạng của hàng cây hai bên bờ sông đều thấy rõ. Lúc ấy là khuya canh ba. Hôm sau, hỏi thầy hương đăng cùng thầy tri khách thì quả thật đúng như việc tôi đã thấy đêm qua. Tôi biết đây là cảnh giới của Thiên nhãn nên không cho là kỳ dị.
Đến ngày thứ ba của tuần thiền thất thứ tám, lúc đốt cây nhang khai tỉnh thứ sáu. Theo lệ thường, thầy hộ thất rót trà cho chư tăng trong thiền thất dùng. Khi đưa tách trà cho tôi, vì sơ ý, ly nước bị rớt xuống đất. Vừa nghe tiếng ly nước bể, căn nghi liền bặt dứt. Tâm chợt ngộ đạo như vừa tỉnh giấc mơ. Nhớ lại vài mươi năm trước, nơi sông Hoàng Hà bị một gã tục hán hỏi mà không biết nước là gì. Nếu lúc đó, đạp nồi đất, thử xem Văn Cát còn nói gì nữa không!”
Người đắc Thiên nhãn cần quán vào tự tánh
Phàm phu thời mạt, nhiếp tâm niệm Phật ít câu còn chẳng nổi, huống nữa là huyễn mộng khai mở Thiên nhãn. Cho nên nếu bạn nghe có kẻ đắc thiên nhãn, cần cẩn thận kẻo bị loài quỷ mị phỉnh phờ lừa gạt!
Trong niệm Phật thập yếu, Tổ Thiền Tâm kể: Vào khoảng Thanh mạt bước sang thời Dân Quốc, ở Trung Hoa có ông Ngụy Tịch Phủ vốn là thiền hữu của cư sĩ Dương Nhân Sơn, Ngụy Tịch Phủ tu tập thiền định gần ba mươi năm, một hôm bỗng được Thiên Nhãn Thông.
Ban sơ ông thấy những vật ngoài tường vách, kế lại thấy rõ những việc xung quanh vài ngoài mươi dặm như ở trước mắt. Biết mình đã đắc Thiên Nhãn, ông rất kinh ngạc vui mừng! Ban đầu chỉ thấy thôi, sau lại nghe rõ cả tiếng người và cầm thú ở ngoài xa. Đó là Thiên Nhĩ Thông tùy theo phát hiện. Lần hồi những sự vật ngoài mấy ngàn dặm, cũng đều thấy nghe được. Sau đó những việc chưa phát hiện, ông vẫn thấy nghe và hiểu biết rõ ràng. Đây là cảnh chứng của Túc Mạng Thông.
*
Bấy giờ phe đảng của Hồng Tú Toàn thuộc nhóm Thái Bình Thiên Quốc chưa khởi sự đánh Thanh triều, nhưng Ngụy Tịch Phủ đã thấy trước chiến cuộc xảy ra ở Quảng Tây lần hồi đến Tô Châu, nhơn dân chết vô số. Bởi mục kích nhiều trạng thái chết chóc rất thê thảm, ông quá xúc động, gặp ai cũng thương khóc bảo: “Đại loạn sắp đến nơi rồi, dân chúng sẽ bị tàn lục khổ sở đáng thương xót, biết làm sao?” Lúc đó mọi người nghe ông nói thế, ai cũng cho là điên.
Cư sĩ Dương Nhân Sơn bấy giờ ở kinh sư thường gần gũi ông, nên biết rõ việc ấy. Kế đó giặc xảy ra thật. Đến khi loạn bình rồi, Dương Nhân Sơn cư sĩ gặp Ngụy Tịch Phủ ở Dương Châu mấy lần, thấy ông vẫn còn khóc lóc. Sau Nhân Sơn gặp cư sĩ Đinh Phước Bảo, trần thuật lại sự việc và nói: “Đó là cảnh bi ma ám nhập. Phàm người tu đến lúc đắc lực, Thiên Nhãn Thông ngẫu nhiên phát hiện, nên soi về tự tánh, đừng để cho sắc trần làm lay chuyển. Nên biết các thần thông ta vẫn sẵn có, không nên quá mừng rỡ kinh ngạc cho là sự lạ kỳ.”
(Thiên nhãn là gì)
Tuệ Tâm 2021.
Diệu Hoa viết
Nam mô A Di Đà Phật
Thưa thầy, chỉ có bậc cao tăng giữ giới tinh nghiêm tu thiền nhiều năm mới mở được thiên nhãn thông như sư phụ vậy, phải không thầy
Nam mô A Di Đà Phật
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Chúng ta nếu giữ gìn giới hạnh mà tinh tấn hành trì, đến một lúc nào đó Thiên Nhãn cũng sẽ tự khai mở mà thôi. Người đắc Thiên Nhãn ở trong Phật pháp cũng nhiều, chỉ là, họ đều biết đấy chỉ là phượng tiện, nếu không nhìn vào tự tánh ắt sẽ gây chướng ngại trên đường tu, nên đắc hay không cũng chẳng để vào tâm.