Niệm Phật, cuối cùng thì bạn cũng đã đến đây! Cuối cùng thì bạn cũng đã bắt đầu khởi tâm tìm đường về “nhà”, sau biết bao nhiêu trầm luân, khổ hải của kiếp nhân sinh. Hết thảy những ai tìm đến niệm Phật, cũng đều là bởi một trong những nguyên nhân sau đây. Có phải bạn cũng thế hay không?
- Cách niệm Phật tại nhà.
- Sự thật về hạn Tam tai.
- Hội Long Hoa là gì.
- Cách thay đổi vận mệnh
- Âm đức là gì.
- 10 chuyện Tâm linh có thật.
- Niệm Phật Tông Yếu – Pháp Nhiên Thượng Nhân.
*
- Nghèo khó, gia đình suy vi khổ lụy, vợ con nay yếu mai đau, cửa nhà thiếu trước hụt sau.
- Bệnh nặng lâm thân, mà thuốc thang dây đưa không khỏi, mạng sống mong manh sớm tối.
- Cuộc sống bế tắc, gia đình bất hòa, anh em hoặc vợ chồng chẳng thuận, con cái ngỗ nghịch.
- Luôn gặp xủi xẻo, làm gì cũng bại, long đong lận đận, công danh sự nghiệp chẳng thành.
- Có người thân hoặc chính mình bị vong hoặc ma quỷ gá nhập, quấy nhiễu không yên.
- Thấy cuộc sống trống rỗng, vô nghĩa, không mục đích, lạc lõng chẳng biết sống để làm gì.
- Ham thích thần thông, phép lạ hoặc những chuyện nhân quả báo ứng, chuyện luân hồi.
- Chán cuộc sống bon chen đời thường, thích tĩnh lặng và tìm lối thoát khỏi sinh tử luân hồi…
Niệm Phật là pháp nhiệm mầu
Trước khi tìm hiểu về niệm Phật, bạn hãy đọc những câu chuyện nhân quả có thật dưới đây. Để hình dung ra sự nhiệm mầu của niệm Phật và tai sao chúng ta lại nên niệm Phật. Cuốn “Niệm Phật chuyển hóa tế bào ung thư” đã đưa nhiều người trở về từ tuyệt lộ. Chuyện này được trích từ sách “Nhân quả báo ứng hiện đời – Ni sư Hạnh Doan dịch.”
Dưới đây là câu chuyện khác của một bằng hữu học Phật, chúng ta hay nghe cô tự thuật:
Khỏi ung thư nhờ Phật pháp
Tháng 9 năm 2006 là thời gian đau khổ nhất của cuộc đời tôi. Do thân thể trường kỳ đau, tôi tới y viện kiểm tra, mới hay mình bị ung thư vú ác tính thời kỳ cuối. Nhận kết quả tôi cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, tinh thần suy sụp. Đã trăm ngàn lần tôi tự vấn mình: “Vì sao tôi có thể bịnh như vậy?”
Tôi cho rằng mình vốn thiện lương, thực thà. Trong mắt mọi người, tôi là một phụ nữ rất đức hạnh ai cũng quý mến. Nhưng vì sao đến tuổi trung niên tôi lại nhận được lời “tuyên án tử” thế này? Mỗi ngày đi qua, tôi càng đến gần cõi chết hơn. Nào xạ trị, nào hóa chất, nào phẫu thuật, thống khổ vô cùng, khổ như địa ngục trần gian.
Tôi trên có mẹ già hơn 80, dưới còn con thơ dại…rồi tất cả sẽ ra sao khi tôi lìa khỏi thế gian này! Trong thời kỳ xạ trị, tôi chứng kiến đủ cảnh, đủ hạng người: Cho dù bạn có quyền uy tối thượng, cho dù bạn giàu sang một cõi. Hễ đã vào đây thì tất cả đều trở nên vô nghĩa mà thôi…
Trải qua nửa năm trị bằng hóa chất, tôi biết mình không còn cơ may sống sót. Vì muốn sống còn, hằng ngày trời chưa sáng tôi đã thức dậy luyện khí công, đều đặn ngày bốn tiếng, nhưng rồi thấy bệnh tình cũng chẳng đâu vào xoan
Ánh sáng cuối đường hầm
Tháng 6 năm 2007 tôi duyên may gặp cư sĩ Kim. Chị là một Phật tử niệm Phật thuần thành, cư xử rất tốt với người. Khi biết rõ hoàn cảnh tôi, chị luôn động viên và đem cho tôi xem rất nhiều loại sách Phật. Trong đấy gieo ảnh hưởng cho tôi sâu nhất là hai cuốn: “Liễu Phàm Tứ Huấn” và “Sống là tự mình nỗ lực từng chút một”.
Tôi trước nay vô thần đối nhân quả báo ứng hoàn toàn không tin. Thậm chí tôi còn bài xích, cho đó là những luận thuyết ngu si, mê tín! Nhưng khi xem các chuyện trong sách xong, tôi xúc động vô cùng. Tôi một kẻ vô thần, vô tín ngưỡng, tôi đã bắt đầu tin sự nhiệm mầu của Phật pháp. Nhờ Kim cư sĩ hướng dẫn, tôi bắt đầu tụng “Kinh Địa Tạng”, thỉnh thoảng theo chị đi phóng sinh, bái sám.
Thành thật mà nói, giai đoạn này tôi dốc sức tạo công đức, vì nghĩ rằng “tu phúc có thể kéo dài mạng sống”. Vậy nên tôi thường tụng kinh với tâm thái đầy vọng niệm, nên cảm ứng chẳng được bao nhiêu. Thời gian này nghe tin các đồng bạn bịnh nặng liên tục tạ thế, tôi lại càng suy sụp tuyệt vọng. Thấy tình hình bế tắc của tôi, chị Kim nói: Nếu bạn có thể gặp được cư sĩ Quả Khanh thì tốt quá!
Duyên lành gặp Ngài Quả Khanh
Từ hôm đó tôi và chị ngày ngày lễ bái, thành tâm cầu nguyện trước Phật không biếng nhác. Cuối cùng duyên may cũng đến, tôi quen được Hải Ba là bạn của lão cư sĩ Quả Khanh. Hải Ba hứa ngày mồng 5 tháng giêng sẽ dẫn tôi đi gặp cư sĩ Quả Khanh.
Vừa gặp cư sĩ Quả Khanh tôi đã bị đức hạnh của ông làm cho chấn động. Ông nhắc tôi phải lấy giới làm thầy, giải thích cho tôi hiểu ngũ giới Phật chế là như thế nào, niệm Phật là thế nào và chỉ cách thọ trì “Kinh Địa Tạng” ra sao. Ông giúp tôi chấn chỉnh lại những thấy biết lệch lạc sai lầm trong tu tập. Ngay đó tôi liền phát thệ: “Bắt đầu từ nay trở đi vĩnh viễn từ bỏ ăn mặn, hoàn toàn trường trai, dứt khoát không tạo sát nghiệp nữa”.
8 giờ tối hôm sau Ngài Quả Khanh gọi điện đến, bảo:
– Chị có muốn biết nguyên nhân mình bịnh là do đâu chăng?
– Dạ muốn! Muốn quá đi chứ!
Tôi cuống quýt hồi đáp, không kịp chờ ông dứt câu. Tôi nghĩ nhất định ông sẽ nói là “kiếp trước do tôi tạo nghiệp nặng nề chi đó nên ngày nay chịu ác báo”…Tim tôi hồi hộp, đập thình thịch, chờ nghe ông trả lời. Nhưng trái với dự đoán của tôi, đáp án của ông thật bất ngờ, hoàn toàn ngoài sức tượng!
Tà dâm chiêu cảm quả báo nặng
– Cô nghĩ kỹ xem, sau khi kết hôn có làm gi vượt quá giới hạn cùng người khác phái chăng?
Nghe ông hỏi vậy tôi muốn té ngửa. Lúc đó tôi im lặng nhưng tận đáy lòng rất muốn hét to như thế này: “Ôi trời ơi! Giáo sư! Ngài đừng đổ oan cho con! Con là gái nhà lành, là con nhà gia giáo đàng hoàng. Đời con chỉ yêu có một lần và chỉ có một mối tình duy nhất dành cho người mà con kết hôn mà thôi! Con thực sự chẳng có cái chuyện ‘‘tình một đêm”, chẳng bao giờ ngoại tình. Làm sao ngài có thể nói là con bị bịnh vì cái nguyên nhân kỳ cục này chứ hả?”. Không nghe tiếng tôi trả lời, giáo sư nghiêm túc khẳng định:
– Cô bị bịnh đích thực là do tà dâm mà ra! Nếu như cô chịu tha thiết sám hối, bịnh cô sẽ lành!
Giáo sư vẫn kiên nhẫn chờ tôi trả lời. Tôi ráng hồi tưởng lại quá khứ từng chút một. Đột nhiên tôi nhớ ra, liền nói:
– À! Sau khi kết hôn, đi hưởng tuần trăng mật xong về, thì cơ quan đề nghị cấp nhà cho. Vị lãnh đạo quản lý nhà bảo tôi đi một chuyến để bàn việc này.
Vạn ác dâm vi thủ, nhân nhỏ nhưng quả nặng.
Khi tôi đến nơi, hai chúng tôi trò chuyện một tiếng đồng hồ, không có nói gì khác ngoài công việc và học vấn. Khi tôi định về nhà thì đột nhiên ông ta ôm chầm lấy tôi và nói là rất thương tôi”. Chúng tôi chỉ ôm nhau một lát, tuyệt không làm gì vượt quá giới hạn. Giáo sư nghe xong bảo:
– Đây chính là nguyên nhân căn bịnh của cô. Mặc dù thực tế không có vấn đề gì phát sinh, nhưng trong tâm cô hoàn toàn không cự tuyệt. Sau đó lòng cô thường khởi tà niệm, dâm niệm! “Kinh Địa Tạng” từng thuyết: “Chúng sinh ở cõi diêm phù đề, khởi tâm động niệm không gì mà không tạo nghiệp, không gì mà không là tội”…
Buông điện thoại xuống, nước mắt tôi ướt đẫm mặt mày, tôi khóc chẳng thành lời. Tôi đã trăm ngàn lần hỏi trời xanh, vì sao tôi bị bịnh như vậy? Thì hôm nay, giáo sư đã cho tôi đáp án chính xác! Từ hôm ấy trở đi, tôi tiến vào giai đoạn học Phật chân chính chưa từng có.
Được Phật gia bị
Đầu tiên tôi đối với những ác nghiệp đã tạo của bản thân, tiến hành sám hổi các lỗi từ “sát, đạo, dâm, vọng, tửu, tham, sân si, mạn, nghi, hiếu để, lễ, nghĩa, tín”. Tôi bắt đầu mỗi ngày hồi tưởng, kiểm lại mọi việc lớn nhỏ. Hễ thấy việc gì sai, có lỗi, thì lo sám hối ngay, lại nghiêm trì ngũ giới, dứt tuyệt ăn mặn.
Kết quả, tôi đã sống lại. Phật pháp đúng là diệu pháp, đã giúp tôi ra khỏi vực thẳm tuyệt vọng, đi đến miền hạnh phúc. Tôi xin cảm tạ chư Phật bồ tát, cảm tạ tất cả những thiện hữu đã nhọc nhằn tâm lực, công sức vì tôi.
Từ khi tôi bị bịnh đến nay đã hai năm, mỗi lần đến bịnh viện kiểm tra, kết quả luôn bình thường. Cảm tạ Phật lực gia trì, đã giúp tôi có được kết quả tốt như hôm nay.
Tôi tin sâu rằng, những người bị bịnh ung thư chỉ cần y pháp tu hành, hoặc niệm Phật hoặc tụng kinh, thì mạng sống nhất định sẽ xuất hiện kỳ tích. Tôi tin: Tôi có thể lảm được, thì bạn cũng làm được! (Nhân quả báo ứng hiện đời)
Niệm Phật thay đổi số phận
Ngôi nhà nhỏ hai tầng lầu của cư sĩ Chân Minh vừa khánh thành. Hai vợ chồng hân hoan dìu cha mẹ già 80 tuổi vào nhà mới. Chiều hôm đó, họ đãi tiệc nhỏ cho các láng giềng mừng tân gia.
Cách đây ba năm, gia đình họ thuộc hạng nghèo nhất trong làng, nghèo đến cái nhà bếp cũng không có. Bếp của họ được vừng bằng hai manh chiếu rách với bốn cọc cây chống đỡ.
Chuyện này phải kể từ lúc bắt đầu cải cách. Chân Minh đem ruộng đất giao cho người nhà, còn anh mở công ty chuyên làm Bao bì. Sau đó vì muốn làm ăn lớn, nên anh vay ngân hàng hai mươi vạn. Đang yên ổn thì anh bị bạn lừa mất sạch, phải bỏ trốn đến huyện H nương bạn là Đan Lương.
Duyên gặp Phật pháp
Đan Lương đến thành phố T. để tìm tôi. Vì biết tôi đang bái một vị cao Tăng ở đó làm thầy, anh dẫn theo vài người bạn cùng đến bái kiến Hòa thượng Diệu Pháp. Duyên số lạ lùng, Chân Minh do bị bạn lừa phá sản, nhờ vậy mà trở thành đệ tử Hòa thượng Diệu Pháp.
Khi về đến nhà Đan Lương, Chân Minh nghe tin Viện Kiểm sát đang phái người tìm mình. Nên náu thân tại một vùng đất hẻo lánh, ngụ trong chòi hoang, trông coi địa khu này. Đan Lương mỗi ngày thăm nuôi một lần.
Do ở đây không có người vãng lai, nên đặc biệt thanh tịnh yên tĩnh. Chân Minh ở đây suốt tám tháng ròng. Hàng ngày trừ ngủ nghỉ và ngồi thiền ra, anh lo học thuộc và tụng chú Lăng Nghiêm
Lúc anh tập ngòi xếp bằng, do đã hơn 40 tuổi, lại thêm chân to, bụng bự, nên tập khoanh chân rất khó khăn. Do chẳng làm được, nên tâm sanh nhiều phiền não.
Cảm ứng Bồ Tát Di Lặc
Một đêm nọ, anh đang vất vả tập ngồi xếp hằng, bỗng thấy một Hòa thượng mập mạp đến bên, dạy anh cách tĩnh tọa và bảo:
– Ngươi quá béo, có thể tập ngồi giống như ta nè!
Anh làm theo lời dạy và hốt nhiên nhập vào đại định, ngồi một hơi đến sáng. Khi Đan Lương đem cơm đến, anh kể lại câu chuyện đêm qua. Đan Lương nói:
– Vùng này không có Hòa thượng nào giống như anh tả cả!
Trưa hôm sau Đan Lương mang theo các hình Phật cho Chân Minh xem. Chân Minh vừa nhìn, liền nhận ra ảnh vị Phật ngồi nơi hàng đầu, reo lên:
– Đúng rồi, tướng mạo giống y như Hòa thượng này nè, đêm qua “ổng” đã dạy tôi ngồi hệt như vậy đó.
Đan Lương bảo Chân Minh:
– Vị này là Bồ tát Di Lặc, sẽ là Phật trong tương lai nên còn gọi là Phật Di Lặc. Anh tu công phu không nhỏ, mới có thể cảm được Phật Di Lặc đến dạy như thế.
Mấy tháng sau đó, Chân Minh tiến tu rất nhanh, nghiệp do đây cũng được chuyển hóa.
Chuyển nghiệp
Mãn tám tháng, Đan Lương báo tin: Hiện có một công ty vận tải cần tuyển một người có thể trường kỳ trú ở Sơn Tây, lương mỗi tháng một ngàn. Anh lập tức xin nhận.
Chớp mắt đã ba năm trôi qua, suốt ba năm anh làm việc mệt mài, thời gian rảnh thì tụng chú Lăng Nghiêm. Ngày nọ, người chủ báo tin cho Chân Minh hay là giữa ông và hãng xưởng phát sinh mâu thuẫn, nên hai bên kết thúc hợp đồng. Ông bảo anh đến xưởng tính để làm quyết toán.
Không ngờ chủ xưởng gặp Chân Minh, ông ta ngỏ ý muốn mời anh tiếp tục cung ứng hàng cho xưởng. Chân Minh dù không có chút vốn, song lại có thể bắt tay làm việc rất suôn sẻ với người. Lại tốt tính, thật thà nên công việc ngày càng thuận lợi.
Sau khi tích cóp được tiền anh trả hết nợ rồi hướng cả nhà quy y Hòa thượng Diệu Pháp. Cả nhà cùng ăn chay niệm Phật.
Cả làng niệm Phật ăn chay
Nhiều người thấy gia đình anh ngày một phát, liền xúm nhau hỏi cách làm giầu. Anh bảo: Tất cả đều là nhờ Phật pháp. Vợ Chân Minh kể:
– Hiện nay người bắt chước niệm Phật theo chúng tôi ngày càng nhiều. Bởi nửa năm trước trong thôn có một người bị vong dựa, tối ngày cứ lầm bầm nói bậy, quậy phá… Tôi bèn dẫn con trai đến xem thử, lúc vừa bước vào sân thì nghe y ở trong phòng đang hét to. Hai mẹ con vừa vào cửa thì thái độ bệnh nhân lập tức thay đổi, y trở nên rất hiền lành, cứ ngó chăm chăm vào hai mẹ con tôi.
Có người hỏi y:
– Sao không gây gổ làm ầm ĩ huyên náo nữa vậy?
Y bảo: Hai người này vừa bước vào toàn thân phủ đầy ánh kim quang nên tôi không dám quậy.
Con trai Chân Minh bảo:
– Vậy vong hã rời khỏi đây đi nha?!
Vong nhân nói:
– Chưa được các vị dạy, chúng tôi đâu dám đi!
Thế là thằng bé bảo:
– Vậy bạn hãy niệm Phật theo tôi, niệm: “Nam mô A Di Đà Phật!” nha!
Vong linh niệm Phật xong liền nói:
– Tôi có thể đi đầu thai được rồi!
Việc này đồn lan khắp toàn thôn, người ta bảo nhau: “Ma quỷ sợ người ăn chay niệm Phật”. Thế là họ rần rần kéo đến nhà Chân Minh học cách ăn chay niệm Phật.
Niệm Phật A Di Đà
Đọc đến đây bạn đã hiểu được một phần về sự nhiệm mầu của niệm Phật rồi phải không? Vậy nhưng mục đích của việc niệm Phật là gì? Người niệm Phật vì những lý do như trên đã nói, cố nhiên là tốt, nhưng nếu chỉ dừng lại thế thôi thì thật là uổng phí.
Cũng như nhiều người đã tìm hiểu, đang tìm hiểu, thậm chí là đang niệm Phật, mà không rõ mục đích tối thượng của niệm Phật. Cho nên sự niệm Phật này chưa hợp với bản ý của đức Phật Thích Ca khi Ngài thuyết giảng về niệm Phật, đại loại như Tổ Thiền Tâm từng nói:
*
- Có người đi Chùa hoặc nơi Đền Phủ. Thấy người niệm Phật cũng bắt chước niệm theo, hoàn toàn không chủ định. Hành động này tuy cũng gieo căn lành phước đức về sau, nhưng không hợp với bản ý của Phật.
- Có những vị niệm Phật nguyện cho tiêu tai khỏi nạn, cầu gia đình khỏe mạnh bình yên, việc sinh hoạt càng ngày thêm thạnh vượng. Nguyện cầu như thế cũng tốt, nhưng không hợp với bản ý của Phật.
- Có những vị đời sống gặp nhiều cảnh không vừa ý, sanh nỗi u buồn phẫn chí. Niệm Phật cầu cho mình hiện tại và kiếp sau không còn gặp cảnh ấy nữa. Cầu như thế cố nhiên vẫn tốt, nhưng không hợp với bản ý của Phật.
- Có những vị cảm thấy cuộc sống trần gian không điều chi hứng thú. Cho sang giàu quyền thế cũng còn nhiều lo lắng khổ tâm. Họ hy vọng dùng công đức niệm Phật để kiếp sau được sanh lên cõi trời, sống lâu nhàn vui tự tại. Cầu như thế cũng là điều tốt, nhưng không hợp với bản ý của Phật.
Mục đích tối thượng của niệm Phật
Đức Phật Thích Ca thấy rõ rằng tất cả chúng sanh đều có Phật tánh, đều sẵn đủ đức tướng trí huệ của Như Lai, nhưng do bởi mê bản tâm nên tạo ra nghiệp hoặc, nên vô thỉ kiếp đến nay trôi lăn trong sáu nẻo luân hồi. Dù cho được sanh lên cõi trời, khi hưởng hết phước rồi, cũng bị sa đọa. Vì thế, Ngài muốn cho tất cả chúng sanh do nơi pháp môn Niệm Phật, sớm thoát khỏi khổ sanh tử luân hồi. Đây chính là mục đích tối thượng của niệm Phật.
Chư Phật trong nhiều a tăng kỳ kiếp đã từng huân tu phước huệ. Nếu kẻ nào xưng niệm hồng danh của Như Lai, sẽ được vô lượng vô biên công đức. Lại, đức A Di Đà Thế Tôn đã lập thệ: “Nếu chúng sanh nào niệm danh hiệu của Ngài cầu về Cõi Cực Lạc. Kẻ ấy khi mạng chung sẽ được tiếp dẫn vãng sanh Tây Phương, chứng lên ngôi Bất Thối chuyển”.
Đem công đức vô lượng của sự Niệm Phật, mong cầu những phước lợi nhỏ nhen ở cõi người, cõi trời mà không cầu vãng sanh giải thoát. Điều này có khác chi trẻ thơ đem hạt châu ma ni vô giá đổi lấy viên kẹo để ăn? Như thế thật là phí uổng không xứng đáng chút nào! Lại nguyện lực của Phật rất lớn, người nào nghiệp chướng dù nặng mà chí tâm niệm Phật ngay một đời nầy cũng được tiếp dẫn vãng sanh.
Tại sao chúng ta lại cần phải thoát khỏi vòng sanh tử luân hồi
Đó là vì ở trong nẻo luân hồi, chúng ta xác thật đã chịu nhiều nỗi thống khổ lớn lao. Tùy vào nhân duyên và nghiệp quả mà chúng ta, từ vô thỉ kiếp đến nay lên xuống trong 6 nẻo. Hết kiếp này sang kiếp khác sống chết luân hồi, xuống lên trong sáu cõi. Đó là:
- Cõi Trời
- Cõi Người
- Cõi A Tu La
- Cõi Súc sanh
- Cõi Ngạ quỷ
- Cõi Địa ngục
Trong sáu cõi giới này. Cõi trời tuy vui vẻ hơn nhơn gian, nhưng cũng còn tướng ngũ suy và những điều bất như ý. Cõi A Tu La bị sự khổ về gây gổ, tranh đua. Cõi bàng sanh như loài trâu, bò, lừa, ngựa bị sự khổ chở kéo nặng nề. Loài dê, lợn, vịt, gà, thì bị sự khổ về banh da xẻ thịt. Các loài khác chịu sự khổ về ngu tối, nhơ nhớp ăn nuốt lẫn nhau.
Ở cõi ngạ quỷ chúng sanh thân thể hôi hám xấu xa. Bụng lớn như cái trống, cuống họng nhỏ như cây kim, miệng phực ra lửa chịu đói khát trong ngàn muôn kiếp. Còn cõi địa ngục thì vạt dầu, cột lửa, hầm băng giá, non gươm đao, sự thống khổ không thể tả xiết.
*
Bốn cõi rốt sau này, trong kinh gọi là Tứ Ác Thú. Từ cõi A Tu La, theo chiều xuống, nỗi khổ ở mỗi cõi cứ tuần tự gấp bội hơn lên. Trong sáu cõi, chúng sanh sống chết xoay vần hết nơi này đến nơi kia, như bánh xe chuyển lăn không đầu mối. Đại khái sanh lên cõi trời cõi người thì khó và ít, đọa xuống Tứ Ác Thú rất dễ và nhiều. Người xưa đã than:
Lục đạo xoay vần không mối hở.
Vô thường xô đến vạn duyên buông!
Khi còn tại thế, một hôm đức Phật dùng móng tay vít lên chút đất, rồi hỏi A Nan: “Đất ở móng tay ta sánh với đất ở miền đại địa, cái nào nhiều hơn?”Ngài A Nan đáp: “Bạch Thế Tôn! Đất của miền đại địa nhiều hơn đất của móng tay vô lượng phần không thể thí dụ!” Phật bảo: “Cũng thế, A Nan! Chúng sanh sanh lên cõi trời người, như đất ở móng tay, đọa xuống ác thú, như đất của miền đại địa!” Thí dụ trên là những tiếng chuông mai để cho người tu xét suy tỉnh ngộ.
Nhiều kẻ không tin thiên đường, địa ngục, nhưng các cõi ấy xác thật là có, trong kinh đức Phật đã chỉ bày rành rẽ, chỉ vì mắt phàm không thấy biết mà thôi.
Lợi ích của niệm Phật
Người niệm Phật không cầu mà tự nhiên được ‘hai sự lợi ích ở hiện tại và trong tương lai’. ‘Hiện’ tức là ngay trong đời hiện tại này, nói sơ lược thì được năm thứ gia bị: 1. Chúng sanh với Phật là một thể. 2. Được ánh sáng của Đức Phật A Di Đà soi chiếu nhiếp thủ. 3. Được chư Phật hộ niệm; 4. Được chư Bồ Tát, chư thiên, quỷ thần thường theo bảo vệ. 5. Được tội diệt phước sanh, tiêu trừ tai nạn, kéo dài tuổi thọ;
‘Tương lai’ tức là đời vị lai sau: “Khi xả bỏ thân mạng liền sanh vào nhà chư Phật, nghĩa là cõi Tịnh độ”. Tức là mạng chung được vãng sanh Cực Lạc cùng với Đức Phật A Di Đà đồng chứng vô lượng thọ, vô lượng quang.
Trong Bản nguyện Niệm Phật, chư Tổ Sư giải thích: “Sự lợi ích trong đời hiện tại là hoa báo, sự lợi ích ở đời vị lai là quả báo. Khi hạt giống đã được gieo xuống thì tự nhiên khai hoa kết quả, hoa nở trước rồi kết thành quả sau. Nhưng nếu người niệm Phật cầu vãng sanh thì ‘hoa quả đồng thời’.
*
Có lợi ích ở hiện tại thì tự nhiên được lợi ích trong tương lai, một mà hai, hai mà một. Hiện tại đời sống được an ổn, tương lai được vãng sanh thành Phật.
Lợi ích tương lai của niệm Phật chính là nương nơi Bản nguyện của đức Phật A Di Đà. Vãng sanh về Tây Phương Tịnh Độ, vĩnh viễn thoát khỏi sanh tử luân hồi. Đây mới chính là lợi ích tối cao nhất mà Đức Phật Thích Ca và chư Tổ Sư từ bi dạy cho chúng ta.
Cảm ơn bạn đã đọc hết bài này! Dù với bất kỳ lý do nào khiến bạn tìm đến niệm Phật, Tuệ Tâm cũng nguyện bạn sớm lìa khổ được vui. Dù cho cuộc sống có bận rộn, khổ hải đến thế nào, cũng mong bạn ý thức được duyên đời ảo mộng. Sớm phát tâm trì niệm danh hiệu Nam mô A Di Đà Phật để cùng vãng sinh Tây Phương Cực Lạc Quốc.
(Niệm Phật A Di Đà được cảm ứng)
Tuệ Tâm 2019.
David Tran viết
Cảm ơn bạn Tuệ Tâm đã giúp tôi thông suốt về tất cả những lợi ích của niệm phật.
Bạn vui lòng giúp tôi hiểu rõ thêm về những điều vừa xảy ra đối với tôi trong thời gian vừa qua.
Cụ thể là như thế này, tôi không bao giờ tin tưởng tín ngưỡng nhảm nhí vì tôi là một kỹ sư dầu khí làm việc trong ngành thăm dò dầu khí và hiện tôi đang định cư tại Úc. Tôi chưa bao giờ biết tụng kinh hay niệm phật là gì, khi đi chùa là chỉ làm hài lòng bà xã tôi thôi, chứ tôi không có ý niệm nào khác. Tôi hiện có gia đình hạnh phúc với hai cháu cũng đã vào đại học.
Cách đây khoảng ba tuần, khi tôi ngủ đến gần 4 giờ sáng tôi nửa tỉnh nửa mơ có nghe âm thanh nhịp nhàng rất rõ ràng giống như tiếng gõ mõ trong chùa. Do ngủ không được nữa nên tôi nằm lắng tai nghe, và âm thanh đó cứ lặp lại hoài, lúc đó tôi nghĩ là hàng xóm của mình đang tụng kinh gõ mõ. Nhưng kỳ thực toàn bộ hàng xóm xung quanh nhà tôi đều là người Tây da trắng, họ chắc chắc là không bao giờ tụng kinh gõ mõ rồi. Vậy tiếng gõ mõ xuất phát từ đâu. Tôi vẫn nghe, và tôi thấy tiếng gõ mõ có nhịp đều đặn hay hay, tôi bắt đầu đọc câ: ” Nam mô A Di Đà Phật” giống như câu mà tôi đã từng nghe đâu đó trong chùa. Khi đọc tôi thấy nó vào khớp/nhịp với tiếng gõ mõ, nên tôi cứ thế đọc lẩm nhẩm trong đầu đến khi tôi ngủ thiếp đi. Trong giấc ngủ tôi nằm mơ, toàn giấc mơ đẹp về gia đình, về người thân, về cảnh làng quê Việt Nam thanh bình. Sáng dậy đầu óc của tôi rất thông thái, nhẹ nhàng. Cứ thế đêm nào cũng vậy khi nghe tiếng gõ mõ là tôi bắt đầu đọc, tôi có chứng mỏi cái đầu gối trái, khi tôi đọc như vậy cảm thấy không còn mỏi gì nữa, mà ngũ ngon, tinh thần sảng khoái. Cảm nhận sự mầu nhiệm của 06 cái chữ “Nam Mô A Di Đà Phật” nên tôi phát huy đọc tiếp trong giấc ngủ của tôi. Rồi tôi kể chuyện nghe tiếng gõ mõ cho xã tôi nghe, chúng tôi cố gắng tìm nghe lại âm thanh đó mà không nghe lại được, không biết tại sao? Nhưng do tính mầu nhiệm của 06 chữ đó tôi vẫn niệm hàng đêm. Đêm hôm qua vào ngày 12 tháng 07 năm 2020, do gần sáng tôi dậy đi vệ sinh rồi tôi uống một cốc nước và quay vào giường ngủ tiếp, tôi cũng niệm 06 chữ đó liên tiếp đến khi tôi ngủ thiếp đi, và tôi có một giấc mơ kỳ lạ. Giấc mơ như sau, tôi cùng với bà xã của tôi đi trên đường, chuẩn bị ra phi trường bay đi đâu đó, đang đi tôi bỗng giật mình vì có một quần hào quang chói sáng, rực rỡ cả một góc trời, tôi cố gắng nhìn nhận xem chuyện gì xảy ra, thì tôi nhìn thấy một cái vương miệng to lớn màu sắc óng ánh, ánh vàng rực rỡ, từ từ đi lên từ phía chân trời giống như mặt trời vừa mọc lên vào buổi bình minh. Tôi cố gắng nắm tay bà xả tôi để chỉ cho bà xã thấy, tôi kêu hoài mà không được. Rồi tôi bừng tỉnh dậy, đầu óc khoan thai, tinh thần sung sướng, thoải mái, có cảm giác như đầu óc sáng suốt ra. Những chuyện xảy ra đối với tôi bất ngờ và tôi chưa bao giờ nghĩ như vậy, Nếu bạn có am hiểu về những vấn đề như vậy, bạn Tuệ Tâm vui lòng giúp tôi với?
Hay bạn có biết địa chỉ email của thuyền sư Thich Nhất Hạnh hay không? vui lòng cho tôi xin.
Cheers,
David Tran
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Duyên lành của bạn thật là hiếm có, phải nói là duyên rất sâu với Pháp môn Tịnh Độ! Trường hợp của bạn, chư Tổ Sư dạy là hiện tướng của túc nghiệp đời trước, lại trong vô thức mà phát tâm trì niệm vạn đức hồng danh thì thật là cực hiếm. Tướng hiện ra trong vô thức tuy thiện lành, nhưng cũng chỉ là phương tiện mà Tam Bảo từ bi gia bị, để bạn sớm phát tâm niệm Phật, tiếp tục con đường tu học trong tiền kiếp mà thôi. Xin hãy xem đó là điều bình thường, chớ sanh tâm vui mừng thái quá mà sau này phát sanh chướng ngại…Nay bạn mới niệm Phật mà đã phát sanh cảnh giới, lại sớm được hưởng pháp lạc, nên đọc qua bài” Cảnh giới trên bước đường học Phật” để biết về cảnh giới, tránh lạc vào ma cảnh, sau đó nên tìm đọc chương ” Ngũ Ấm Ma” trong kinh Lăng Nghiêm để biết những cảnh giới phát sinh trên đường tu.
Duyên Tịnh Độ của bạn sâu như vậy, thiết nghĩ nên tiếp tục niệm Phật và phát nguyện vãng sanh Tây Phương Cực lạc, vĩnh viễn thoát khỏi sanh tử luân hồi, quan tâm đến cửa Thiền làm chi nữa? Kinh Đại Tập đức Như Lai dạy đại ý: ” Thời mạt pháp ức ức người tu hành nhưng hiếm người thoát khỏi sanh tử, chỉ nương nơi pháp môn niệm Phật mà vãng sanh Tây phương Tịnh Độ, ra khỏi luân hồi…”. Cách niệm Phật thời này thì Bản Nguyện Niệm Phật là bậc nhất, xem cách niệm Phật tại nhà ở đây.
Tuệ Tâm chuyên tu Niệm Phật, nên không biết về Thiền, mong bạn hoan hỷ!
Nam mô A Di Đà Phật!
David Tran viết
Chào Sư Tuệ Tâm,
Cảm ơn bạn đã trả lời những điều thắc mắc của tôi. Xin lỗi lâu nay tôi không vào trang web của bạn để theo dõi, hôm nay duyên lành đưa đến, tự dưng bà xã tôi thấy tên của tôi và những điều mà tôi đã kể lại trong giấc mơ của mình cho bả biết nên bã mới báo cho tôi biết về những phần trả lời của bạn. Chân thành cảm ơn bạn lần nữa.
Bạn biết không? kể từ khi có những giấc mơ kỳ lạ như vậy, cứ hàng đêm tôi có thể nghe văng vẳng tiếng gỏ mỏ bên tai trong lúc nửa tỉnh nửa mê, và tôi cứ thế niệm phật “Nam mô A Di Đà Phật,…” cùng với những ý nguyện mong gia đình mạnh khỏe, không gặp tai nạn và mấy đứa con của tôi học hành giỏi dang. Mãi đến bây giờ tôi vẫn chuyên cần niệm phật hàng đêm từ 4-5giờ sáng. cách niệm phật của tôi thì chẳng giống ai, xin Tuệ Tâm chỉ giáo tôi về cái phần này nhé! Hằng đêm cứ mơ màng nghe tiếng xe chạy ngoài đường (có lẻ vào 4-5 giờ sáng) là tôi nằm ngữa hai tay chấp lên ngực, mắt nhắm, bắt đầu tôi niệm phật trong suy nghỉ thôi (vợ tôi nằm ngủ kế bên mà chưa bao giờ nghe tôi niệm), ban đầu niệm câu dài nghĩa là “Nam Mô A Di Đà Phật và cộng thêm những lời cầu nguyện cho gia đình mạnh khỏe, sau đó là con cái học hành giỏi dang. Cứ nằm như vậy mà niệm đến khi tay mỏi, vẫn không nhúc nhít thân thể tiếp tục niệm. Về sau thì chỉ niệm được sáu chữ thôi vì đầu óc mơ mơ màng màng. Rồi tôi thiếp đi đến 7.30 sáng thì tôi dậy. Trong quá trình niệm nhiều khi các suy nghĩ về cơm áo gạo tiền cứ lỡn vỡn trong đầu, khi đó tôi lại nghĩ về phật Quan Thế Âm Bồ Tát vì phật này tôi thấy trong phim Tây Du Ký nên dễ hình tượng ra và sau đó các suy nghĩ tạp chủng kiểu như vậy biến mất chỉ cỏn lại lời niệm sáu chữ trong đầu mà thôi.
Tuệ tăm sẽ hỏi tôi rằng từ một người chỉ tin vào kỹ thuật, khoa học sao mà tôi chuyên tâm niệm như vậy? vì tôi thấy niệm phật rất hữu ích cho bản thân tôi. Đầu tiên là cơ thể sảng khoái khỏe mạnh, tinh thần thanh thản. Kế đến là đầu ốc nó thông minh, vì bạn biết đấy hàng đêm tôi và đứa con trai vẫn ngồi học toán với nhau. Tôi tự dạy nó học từ lớp 8 đến lớp 12. Chương trình học toán phân ban ở Úc rất khó, cũng mai là tôi đã học ỡ Việt Nam hơn 28 năm về trước. Tất cả về Probability, Function, Trinogometry, Algebra, Graphs,…tôi nhớ hết mặc dù đã hơn 28 năm. Bây giờ cháu đã vào đại học năm nhất. Tôi nghĩ vì niệm phật mà làm cho tôi có trí nhớ như vậy. Kế tiếp là không còn những áp lực cơm áo gạo tiền, công việc ỡ Úc nữa. Những lợi ích này rõ ràng nên tôi thích và tôi mới chuyên tâm niệm phật. Tôi cũng khuyến khích mấy đứa con niệm phật giống tôi.
Rồi dạo gần đây tôi có những giấc mơ (mỗi lần như vậy tôi thường kể cho bà xả tôi nghe vào mỗi buổi sáng, tôi cũng kêu bả nên ghi chép lại những giấc mơ mà mình đã nhìn thấy). Cụ thể là tôi nằm mơ thấy mình đang đi thì có một cánh cửa,, trên cánh cửa có một cái lổ vừa một ngón tay, tôi thấy tò mò ghé nhìn qua cái lổ thì thấy bên trong cánh cửa có ánh sáng vàng nhạt, phía sau cánh cửa là một con sông rộng, mặt nước phẳng lì, yên bình, bìa song lại có một con thuyền nhỏ với mái chèo. Tôi lại sợ quá vì sông rộng, hơn nữa sợ có cá sấu hay con gì dưới sông, nên tôi không dám lên con thuyền nhỏ này. Lưởng lự đứng trên bìa sông, không dám làm gì hết, đến khi nước mắt nhìn lên thì bên kia sông vừng sáng màu vàng cam hiện lên rực rỡ sáng như mặt trời buổi sáng, rồi hình phật (phật Thích Ca hay phật A Di Đà?) to lớn cả một gốc trời hiện lên từ từ. Rồi tôi bừng tỉnh giấc, lại kể cho bà xả tôi nghe.
Đến đêm hôm sau, tôi nói với bà xả nếu tôi có duyên với phật thì cho tôi gặp phật nữa xem. Đêm hôm sau, tôi lại nằm mơ, trời lần này ác mộng. Vì tôi thấy mình đang nằm ngũ, mặc đúng bộ đồ như vậy, rồi cánh cửa phòng ngủ mở ra có 3-4 người đàn ông cao to, mặt to lắm, hàm rang cái nào cũng to bằng ngón tay, thưa rỉnh thưa rảng nhìn tôi mà cười to. Tôi chưa bao giờ thấy giống người như vậy kể cả trong phim ảnh đã xem. Tôi sợ quá, hét lên có ai mang cho tôi một cây côn nhị khúc để tôi đánh lại bọn người này, rồi có ai đưa cho tôi cái côn, nhưng tay chân luýnh quýnh vướng vào cái mền chẳng làm sao được, đã vậy cánh cửa sau mở ra lại có thêm 3-4 người đàn ông như vậy, nhe hàm răng gớm ghiết nhìn tôi. Có khoảng 4 lớp cửa như vậy, người đâu mà nhiều lắm, người cao to, mặt mày phụng phệu lạ thường, không làm gì hại tôi mà cứ nhìn tôi mà cười, làm tôi sợ chết khiếp. Trong cơn tuyệt vọng, ngồi dây không được, tay chân thì nó vướng vào cái mền chẳng làm được gì, cái đầu tôi tự dưng nghĩ chỉ có niệm phật là giải quyết được hết, tôi niệm được 2 câu (Nam Mô A Di Đà Phật) thì tất cả đám người kia tan biến hết, nhẹ nhàng đầu óc. Bà xã tôi một phen hết hồn vì nghe tôi la hét rùm trời. Bả hỏi tôi thấy cái gì mà la hét rùm trời. Tôi lại kể bả nghe.
Xin Tuệ tăm vui lòng chỉ giáo cho tôi biết những phương pháp niệm phật như thế có tốt không? và những giấc mơ như vậy có ảnh hưởng gì không?
Cũng thành thật xin lỗi vì tôi kể lể dài dòng văn tự. Có gì làm phật lòng xin bỏ qua dùm tôi nhé!
Cheers,
David Tran
bước
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Bạn niệm Phật một cách tự nhiên, bột phát như thế là do chủng tử niệm Phật trong nhiều đời kiếp về trước phát hiện ra. Có lẽ, trong một kiếp nào đó từng niệm Phật, nhưng do nguyện vãng sanh không tha thiết nên kiếp này lại tái sanh về cõi người.
Về cách cảnh giới phát sanh trong giấc mơ: Chung quy lại thì dù là thiện cảnh hay ác cảnh thì cũng chỉ là cảnh giới, do tâm thức biến hiện ra mà thôi. Chúng không có ảnh hưởng gì cả, đừng chấp vào đó, cũng đừng mong cầu thấy lại thì không có chướng ngại gì. Nhưng nếu chấp vào chuyện ấy rồi khởi mong cầu thấy thắng cảnh đẹp thì sẽ gặp chướng ngại trên đường tu tập. May là bạn chỉ niệm Phật một cách tự phát, vô tư, nên không bị ảnh hưởng gì.
Về cách niệm Phật: Bạn đang niệm theo kiểu tự phát, tức là thấy niệm Phật được nhiều lợi ích như: thân tâm an vui, cuộc sống bình yên, gia đình con cái viên mãn…mà niệm, chứ không phải là niệm Phật theo kiểu của người tu tại gia. Tuy nhiên, vì bạn chưa nắm được cách niệm, nên nó hơi linh tinh. Chỉ cần niệm sáu chữ Nam mô A Di Đà Phật là đủ rồi, mọi thứ mong cầu chỉ cần niệm sáu chữ ấy là đủ, đừng niệm thêm một lô một lốc những thứ linh tinh khác.
Nay có lẽ đã đến lúc nên tu tập một cách bài bản rồi! Theo Tuệ Tâm, bạn nên hành trì như sau:
1. Hàng ngày nên cố định khóa từ 1-2 thời, mỗi thời chừng 30 phút – 1h. Ví dụ sáng bắt đầu từ 5h – 6H và tối bắt đầu từ 21h -22h thì ngày nào cũng đúng giờ đó mà hành trì. Nếu nhà có bàn thờ Phật thì ngồi trước bàn thờ Phật, nếu không có thì ngồi trước bàn thờ gia tiên, thần linh. Nếu chẳng có bàn thờ nào thì bạn chọn 1 phòng sạch sẽ, yên tĩnh và không làm phiền đến ai để mà tu tập. Trước bạn tụng nghi thức niệm Phật này: Nghi Thức Niệm Phật Tụng đến đoạn “ngồi chắp tay niệm Phật” thì ngồi niệm sáu chữ Nam mô A Di Đà Phật chừng 30p-1h. Khi kết thúc thì đọc bài kệ hồi hướng rồi đứng lên.
2. Trong ngày dù bận hay nhàn, dù ở đâu, lúc nào, làm gì…hễ nhớ ra thì niệm “Nam mô A Di Đà Phật”. Niệm to, niệm nhỏ, hay niệm thầm trong đầu đều được, công đức như nhau. Chỉ trừ nơi bất tịnh như khi tắm, đi nhà cầu và lúc nằm thì niệm thầm trong tâm, còn lại thì đều có thể niệm ra tiếng.
Bạn chỉ cần tu tập như vậy là ổn.
Tuệ Tâm nghĩ rằng thiện căn của bạn sâu dày, nếu tinh tấn hành trì, sau này sẽ giúp được vô số người lìa khổ được vui. Ngoài ra thì nếu có thời gian, bạn vào trang chủ, ở đó Tuệ Tâm đang chia sẻ toàn bộ các video về Chánh Hạnh Niệm Phật của Tổ Thiện Đạo. Bạn nghe để nắm vững đường lối hành trì nhé!
Nam mô A Di Đà Phật.
Nancy viết
Ba của Tôi mới nằm viện về. Tôi không biết mọi người Tin vào Phật pháp linh ứng ntn? Trước khi Tôi đua Ba của Tôi đi khám. Mắt trái của Tôi đã giựt rất nhiều và giựt đúng 3 ngày cùng với giấc mơ. Nó xảy ra rất nhanh, và Tôi chỉ có thề nhiớ
. Tìm sư phụ tên Từ Kim Hải
. Đi đến chùa và gặp rất nhiều người nằm xếp lợp trong Chùa
Có lẽ đây là điềm báo truoc cho Tôi chăng?!?
Khi mọi việc xảy ra, Tôi k khỏi hoài nghi. Tại sao Tôi lạ mơ và sự phản ứng của mắt của mình ?!?
NMADĐP!????????????
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Bạn có túc duyên với Phật pháp, nên khi đủ duyên sẽ được nhắc nhở quay về với chánh pháp, cũng chỉ đơn giản như thế thôi. Có lẽ đã đến lúc bạn cần phát tâm học Phật pháp một cách chân thực, để giúp mình, giúp Ba và có thể cho rất nhiều người khác…
Sự linh ứng của Phật pháp nằm ở nơi tâm của mỗi người. Do cung kính, chí thành và sự khiêm hạ mà cảm ứng đạo giao được với Tam Bảo hoặc chư Thiên hay quỷ thần. Và người học Phật, dù học bất kỳ pháp môn nào cũng phải giữ tâm khiêm hạ mới được nhiều lợi ích…
Nam mô A Di Đà Phật!
Mai viết
Tôi cũng niệm Phật để mong được tội diệt, mong cho gia đình mình dêu được sinh lên Cõi Trời. Đôi lúc khi ra đường thấy những con vật hay những người khác hoạn nạn khó khăn tôi cũng niệm Phật để cầu mong cho họ được bình an vô sự! Như vậy có trái với bản chất của Phật không ạ?
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Tổ Ấn Quang bảo: “Người tinh tấn niệm Phật thì nghiệp tiêu trí rạng, chướng tận phước tăng, những phước báu thế gian như giàu sang, khỏe mạnh, thành đạt…không mong cầu mà tự được.” Những mong cầu của bạn cũng là lẽ thường tình, nhưng hơi lãng phí. Tại sao thế? Bởi sáu chữ hồng danh Nam mô A Di Đà Phật như viên châu như ý, nếu chỉ dùng để cầu việc nhỏ nhoi như thế thì quả là lãng phí. Bởi chúng sanh sinh lên cõi Trời, khi hết phước vẫn phải đọa vào Tam đồ, luân hồi thế nào vẫn y nguyên như thế. Chi bằng hễ bạn niệm Phật thì hồi hướng công đức cho cả Pháp giới chúng sanh cùng lìa khổ được vui, đồng vãng sanh Tịnh Độ. Hồi hướng như thế là thuận theo bản nguyện của chư Phật, công đức lớn lao vô cùng.
Bạn tham khảo hai bài này để nắm rõ hơn nhé:
Cách hồi hướng công đức.
Cách niệm Phật tại nhà.
Nam mô A Di Đà Phật.
Mai viết
Tôi có niệm Phật nhưng trong đầu còn quá nhiều vọng tưởng, cứ mỗi lần chú tâm niệm thì vọng tưởng cứ nổi lên, tôi không biết cách nào để hết vọng tưởng, bây giờ thì tôi đã hết bị hôn trầm. Nếu niệm Phật mà vọng tưởng không tưởng đến Phật là vô ích đúng không ạ?
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Câu “Nếu niệm Phật mà vọng tưởng không tưởng đến Phật là vô ích đúng không ạ?” này là tà kiến bạn nhé! Vọng tưởng khi niệm Phật, trừ bậc thánh nhân giới hạnh tinh nghiêm ra, thì không ai không có. Phàm phu niệm Phật bọn ta có niệm Phật mới biết tâm mình đầy rẫy vọng tưởng, nếu chẳng niệm Phật làm sao mà biết được? Nếu bạn niệm Phật cầu nhất tâm hay trị vọng tưởng thì mới phải lo lắng, còn như niệm Phật chỉ để cầu vãng sanh thì cần biết điều này: Hễ mình niệm Phật thì thuận theo bản nguyện tiếp dẫn của đức Phật A Di Đà, chắc chắn được vãng sanh! Vọng tưởng nhiều hay ít chẳng ảnh hưởng chi đến việc vãng sanh của ta cả. Vì niệm Phật là việc của ta, tiếp dẫn là việc của Phật A Di Đà. Cho nên cứ an nhiên mà niệm Phật, vọng tưởng tạp loạn kệ nó, công đức vô lượng vô biên.
Bạn niệm Phật nhưng chưa nắm rõ tông chỉ hành trì. Hãy đọc thêm các bài sau đây nữa nhé:
Niệm Phật Tông Yếu – Pháp Nhiên Thượng Nhân.
Cách niệm Phật tại nhà.
Niệm Phật chắc chắn vãng sanh, những chứng cứ đanh thép.
Cầu mong Tam bảo gia bị cho bạn sớm vững tinh mà niệm Phật theo đúng chánh hạnh. Nam mô A Di Đà Phật.
Ngọc viết
Nam mô A Di Đà Phật
Trước giờ con chỉ thích trì chú thôi, lâu lâu đọc kinh Địa Tạng nhưng nhờ lướt trang của thầy ngày hôm nay, bỗng dưng muốn niệm Phật trở lại ạ. Thường ngày con cũng hay niệm bồ tát Quán Âm trong đầu mỗi khi ra đường và đêm trước khi ngủ. Chắc là nhờ những hạt giống gieo từ từ và sự gia hộ từ bi lớn của chư Phật và bồ tát dẫn dắt con về lại pháp môn niệm Phật chăng? Ahihi. Hôm nay con dui lắm !!!
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Bạn nghe Tông Yếu mà tâm sanh vui mừng, chứng tỏ nhân duyên Tịnh Độ đã chín muồi, hãy trân trọng nhân duyên thù thắng này, chớ bỏ lỡ! Đây là pháp thắng tắt ra khỏi sanh tử, hiềm vì nó cực dễ nên cực khó tín nhận, người không đủ nhân duyên không thể nào thâm nhập được pháp!
Ngọc viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Cảm ơn thầy đã luôn khuyên lân con tinh tấn tiếp tục đi trên con đường này. Chúc thầy cả đời an nhiên!
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Hien Dinh viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Tuệ Tâm cho con hỏi con có đọc được truyện về một chàng ngốc vãng sanh, cụ thể như sau:
” Trước đây, có một chàng ngốc chăn dê cho địa chủ. Tại khu đất trống mà anh thường đến chăn dê, có một ngôi cổ miếu đổ nát bị bỏ hoang, trong miếu có một pho tượng Phật A Di Đà tiếp dẫn. Chàng ngốc nhìn thấy pho tượng rồi bèn nói:
– Lão huynh, anh cũng chăn dê à?
Chàng ngốc nói rồi mang ra bánh màn thầu và củ cải mặn, chia bánh màn thầu và một ít củ cải mặn đặt trước tượng Phật A Di Đà và nói:
– Lão huynh, tôi đói rồi anh cũng đói, hai đứa mình cùng ăn!
Từ đó về sau, chỉ cần anh đến nơi này chăn dê thì đều đến chào hỏi tượng Phật và lên tiếng gọi lão huynh. Đến giờ trưa anh cũng mang phần cơm của mình ra chia cho tượng Phật một nửa. Một năm sau chàng ngốc ngã bệnh không có người chăm sóc, bệnh tình tiến triển đến lúc không còn chữa trị được nữa. Trước lúc lâm chung anh nhìn thấy tượng Phật A Di Đà mà anh từng gọi là lão huynh xuất hiện trước mặt anh. Phật Đà ôn hoà thân thiết nói với anh:
– Lão huynh, anh cứ mời tôi ăn cơm hoài, hôm nay đến nhà tôi làm khách nhé!
Chàng ngốc rất vui vẻ nhận lời. Thế rồi chàng ngốc vui vẻ đã vãng sinh! ”
Con rất cảm động về câu chuyện này, nhưng con không biết chuyện có thật không, vì trong truyện không thấy nói chàng ngốc đó niệm Phật. Xin giải đáp cho con thắc mắc này.
Nam mô A Di Đà Phật!
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Chuyện này Tuệ Tâm chưa đọc, không biết nguồn ở đâu nên chẳng dám loạn ngôn. Tuy nhiên, nếu đã si ngốc thì tâm ít vọng niệm. Tuy không xưng danh, nhưng vì hằng ngày thường thấy Phật, ở bên Phật, lại lấy Phật làm bạn nên tâm thường tưởng nhớ đến Phật, chẳng duyên với chuyện gì. Vì thế lúc lâm chung Phật hiện ra liền theo mà được vãng sanh cũng là điều dễ hiểu.
Thực ra, người ngu si niệm Phật dễ vãng sanh hơn bậc trí rất nhiều. Vì sao? Vì duyên đời ít bận buộc và tâm không có phân biệt chấp trước nên chẳng khởi nghi nan vậy!