Khởi sự tu tập Tại gia, ai cũng mong muốn người thân của mình được hưởng lợi ích nơi Phật pháp, thế nên nhiều rắc rối cũng phát sinh từ đây. Xin viết lại đôi câu chuyện để những người mới biết liệu đường mà tránh.
- 10 điều quan trọng Phật tử tu tại gia cần biết.
- Hội Long Hoa là gì.
- Cảnh giới trên bước đường học Phật.
- Cách tu tại gia
- Cách niệm Phật tại nhà
- Cách giúp đỡ người bị ma nhập.
- Chuyện Tâm linh có thật tại Việt Nam
Thứ nhất tu tại gia
“Thứ nhất là tu tại gia, thứ nhì tu chợ, thứ ba tu Chùa”. Khi mới học Phật, tôi cũng say mê như bao người khác. Người thân chuyện trò với tôi thì luôn bắt đầu từ đời thường và kết thúc bằng Phật pháp. Tôi thường hướng câu chuyện về Phật pháp bất cứ lúc nào có thể, cứ như ngày mai đã là tận thế.
Cho đến một hôm chợt nhận ra mọi người ngại nói chuyện với mình, tôi mới ngơ ngác tự hỏi: Ô hay, mình muốn tốt cho người, muốn người hiểu sâu nhân quả và được lợi ích nơi Phật pháp… sao kết quả lại ra nông nỗi này? Mãi rồi cũng tự nhận ra thật đơn giản: Cái mình thích, mình thấy tốt nhưng chưa hẳn ai cũng nghĩ giống mình.
Đức Phật A Di Đà xây Thế giới Cực Lạc muôn phần đẹp đẽ mà người ta chẳng cầu vãng sinh, Ngài cũng bó tay.com, chẳng làm được gì. Huống nữa là loại phàm phu đầy rẫy phiền trược là mình. Ta muốn cho đi điều tốt đẹp nhưng người chẳng muốn nhận thì biết làm sao được. Từ đấy tôi chỉ nói về Phật pháp khi đúng lúc, đúng chỗ. Một thời gian sau thấy mọi chuyện trở lại bình thường.
Đấy, bạn nhớ nhé: Mỗi người mỗi cách nhìn nhận khác nhau. Dẫu cho đi những điều tốt đẹp, cũng cần phải biết đúng lúc và đúng chỗ.
Ăn chay với tu tại gia
Nhớ lại những năm đầu tu tại gia. Cùng là Phật tử nhưng vợ tôi quan niệm rằng ăn mặn mới đủ chất. Còn đủ chất gì thì bả chẳng quan tâm. Vợ đồng ý cho cả nhà quy y đã là tốt lắm rồi, tôi vốn chẳng mong hơn. Giờ mà xin ăn chay để phát triển tâm từ, chắc bả cho ra đường. Thế nên, người tại gia ăn chay tu tập, tôi thấy chẳng đơn giản tẹo nào.
Nhân một lần lúc vợ vui vẻ, tôi thỏ thẻ nịnh bợ, xin ăn chay một tháng 2 ngày. Vợ tôi trợn mắt đồng ý (chắc không muốn mất vui). Mấy tháng sau tôi giở lại bài cũ, xin tăng lên tháng 4 ngày. Quả nhiên đúng như tôi lo nghĩ, con Nai ngơ ngác, trong thoáng chốc trở thành một em Sư tử với đầy đủ nanh vuốt…Và tôi tất nhiên: tháng ăn chay 2 ngày như cũ. Sau vài năm cả nhà cùng tinh tấn niệm Phật. Khi thấy vợ đã tin sâu nhân quả và cảm giác thời điểm đã “chín muồi”.
*
Một hôm đẹp trời tôi nghiêm trang bảo vợ: Bắt đầu từ tháng này anh sẽ ăn chay tháng 10 ngày! Tôi thấy mừng khi trước mặt chẳng có em Sư tử nào. Bụng bảo dạ ngon rồi, tự nhiên vùng lên lại đâm hay…Chẳng có Sư tử nào giương nanh múa vuốt, chẳng có kêu ca cũng không quát nạt. Trước mặt tôi, vẫn con nai ngơ ngác ấy, ngác ngơ nhưng đang giàn dụa nước mắt (đâu ra mà nhanh nước mắt thế không biết).Bla..bla.. tôi mất nguyên nửa ngày nịnh vợ…. và đều đặn tháng 2 ngày ăn chay không hơn chẳng kém.
Sau này tôi tự biết thân phận, bữa cơm ăn nhiều rau đậu, lúc nào vợ lườm thì gắp đôi ba miếng thịt. Dần dần, vợ cũng ăn chay cùng tôi tháng đôi ngày. Khi cả nhà tinh tấn niệm Phật, bi tâm phát triển, đến một lúc nào đó không cần cưỡng cầu mọi việc tự ổn. Thầy tôi bảo vậy, chứ nói thật đến giờ tôi vẫn chưa được vợ cho ăn chay trường. Chắc bởi mình tu tập còn non kém.
Tôi có anh bạn cũng niệm Phật nhưng khá gia trưởng. Anh ăn chay trường nhưng bắt vợ con phải ăn theo. Nấu nướng hằng ngày cầu kỳ lắm, phải tính toán cả âm dương của thực phẩm. Kết quả: Sáu tháng sau vợ chồng anh ly thân. Anh ăn mặn lại, bỏ chay, bỏ luôn cả niệm Phật…Thật là đáng tiếc.
Vậy nên, người tại gia đừng quá câu chấp về hình thức, tu tâm mới quan trọng. Đường tu rất dài, tùy phận tùy duyên để gia đình yên ấm mới thực là tu tập.
Buông bỏ phiền não cũng phải đúng cách
Tổ Ấn Quang dạy:” Niệm Phật cố nhiên quý ở chuyên nhất; Nhưng phận cư sĩ trên có cha mẹ, dưới có vợ con. Những chuyện lo toan vọng động mong được giàu vui, quả thật không nên. Còn những chuyện thuộc bổn phận phải làm, càng nên gắng sức, đừng vứt bỏ hết thảy thì mới là tu hành. Nếu vứt bỏ hết thảy mà chẳng khuyết chuyện nuôi nấng cha mẹ, vợ con thì được. Nếu không, liền trái nghịch với Hiếu đạo và thực sự trái nghịch lời Phật dạy, điều này người cư sĩ chẳng thể không biết”. Cũng phải một thời gian khá dài, sau khi nếm đủ mùi chướng ngại, Tuệ Tâm mới hiểu được phần nào ý Tổ….
Tu tại gia và giới uống rượu bia
Tôi làm doanh nghiệp, việc phải uống rượu bia trong thời buổi này là không tránh khỏi. Việc biết mình không thể giữ giới thứ năm này, làm tôi phân vân mất mấy năm mới dám Quy y. Sau này nghĩ lại tôi tiếc mãi, lúc đấy đúng là mê muội thật.
Lễ quy y kết thúc, tôi hỏi Thầy: Làm Doanh nghiệp, bốn giới đầu thì chẳng sao, riêng giới thứ năm này thì chắc con không dám nhận. Thời buổi này mà không rượu bia, chắc đóng cửa công ty sớm thôi Thầy ạ. Thầy bảo: Không sao, khi khách khứa ngoại giao, chỉ cần con không khởi tâm Zô,zô là được. Còn phải mưu sinh, đời đạo vốn không thể tách rời, tu tập vốn là phải “Tốt đời đẹp đạo”.
Bỏ Rượu bia
Hai năm sau, thấy Rượu bia chướng ngại việc tu hành ghê gớm, tôi khởi tâm bỏ. Bao nhiêu bình lọ trong nhà, tôi đem cho hết. Ở công ty, trừ việc rất quan trọng mới phải uống một vài ly, còn thì tôi từ chối hết. Chiến hữu, đồng bọn, gia đình hai bên nội ngoại, hết thảy những bạn rượu, đều kinh ngạc khi biết loại bợm kinh niên là tôi bỏ nhậu…Thế nhưng, yên ổn chỉ được đúng tháng đầu…
Khi còn rượu bia, dăm bữa vài hôm là đồng bọn, anh em í ới. Sau một vài lần tôi từ chối, tự nhiên thấy yên ắng đến lạ, chả thấy thằng nào alô hay nhớ tới mình. Ô hay, bạn bè gì lạ vậy ta? Chẳng nhẽ cứ phải rượu bia thì mới là bè bạn? Mới hay, nhân tình thế thái cũng lắm những nỗi niềm…
Chướng ngại
Một ngày đẹp trời ông bà nội sang chơi, khi mâm bát đủ đầy, cha tôi hỏi nhỏ: Rượu đâu con? Tôi tá hỏa nhớ ra nhà không có rượu, khổ rồi. Bữa ăn của cha tôi, nếu không có dăm chén ” dầu nhớt” thì không được. Tôi cười mếu: Để con đi mua. Ông khoát tay: Thôi khỏi, đem cho hết rượu, giờ thấy sướng chưa?
Chưa hết, tháng đôi lần bố vợ ra chơi, mới thực sự là nan giải. Vốn dĩ trước đây, mỗi lần Ông bà ra Hà Nội, không bữa cơm nào bố con chẳng làm nửa chai. Nay thằng con rể bỏ rượu, ông bố vợ ngồi trơ ra, khuôn mặt chẳng biết phải diễn tả thế nào.
Tôi vẫn bạo gan kiên trì cho đến một ngày…Nhân nhà ngoại có dịp anh em tụ tập uống ăn. Khi ngà ngà, giữa bao khách khứa, ông già vợ bảo: Tâm lý của bất kỳ ông bố vợ nào trên đời này là luôn thích uống rượu với con rể. Tôi gượng cười nghệt mặt, thấy mình tội nghiệp như con trẻ phạm lỗi.
Sau vụ này thì tôi đầu hàng, nhìn lại thấy mình xa cách với mọi người quá, không ổn tí nào. Mình tu, gia đình phải an trước, thôi cũng đành tùy phận tùy duyên. Lại nhớ lời Thầy, đừng khởi tâm zô,zzô là được.
(Tu tại gia bi hài ký)
Tuệ Tâm 2019.
Ngọc viết
Đúng vậy ạ. Ở nhà con muốn ăn chay tháng 10 ngày cả nhà k cho. Phải tự nấu hoặc đi mua cơm ngoài mà trong nhà kiểu cũng không ưng. Thế là năm nay con lên sài gòn học năm nhất, ăn chay tháng 10 ngày rồi dần dần ăn được hơn thế nữa. Có tháng con ăn được full tháng luôn hihi. Bởi z nhiều khi k phải muốn là được thầy nhỉ!!!
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Người tại gia tùy duyên tùy phận, tùy hoàn cảnh mà tu trì, chỉ trọng yếu ở nơi tu tâm và hành pháp. Nếu uyển chuyển không cứng nhắc thì mình được an yên mà người xung quanh cũng không thấy khó chịu. Bạn tuổi còn trẻ mà đã bén duyên với Phật pháp, thiện căn rất sâu dày, gắng tinh tấn niệm Phật nhé!
Ngọc viết
Dạ. Nam mô A Di Đà Phật !!!
Hung Nguyen viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Thưa Tuệ Tâm, con cũng gặp trường hợp y như vậy :
– Gia đình con phản đối việc con ăn chay trường, bảo là không tốt, không cần thiết, ảnh hưởng đến con cái vì con cái cũng phải ăn chay theo. Khi mới bắt đầu ăn thì con ko ăn trứng, sữa, kiêng ngũ vị tân. Đến bây giờ thì tùy hoàn cảnh những lúc đi công tác không có gì ăn thì con chấp nhận ăn sữa, bơ, trứng. Nhưng mà nói chung là ăn chay trường kiêng ngũ vị tân bất cứ khi nào có thể. Con suy nghĩ và làm vậy là đúng phải không ạ?
– Ở cơ quan thì đột nhiên mình bỏ rượu bia, mọi người đều xôn xao bàn tán. Đi liên hoan hay hội họp gì mình cũng ko uống, ban đầu thì cảm thấy hơi ngại, rồi còn sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp vì nhiều khi công việc được dàn xếp trên bàn nhậu, các lãnh đạo yêu cầu đi tiếp khách mà mình không đi thì cũng ngại.
Nếu như vậy thì con có thể uống rượu bia lại và không nên khởi tâm zô zô là được phải ko Tuệ Tâm, vì thực lòng con cũng ko có muốn uống tí nào?
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Nay đã sâu vào thời mạt, ai nấy chướng nghiệp trùng trùng lớp lớp, nếu tu hành chẳng uyển chuyển thì không thể nào an ổn mà tu được. Vì thế chư Tổ thường bảo “Tu là phải tùy thuận theo hoàn cảnh, coi trọng phần tâm chớ đừng chấp hình thức ở bên ngoài.” Vì vậy:
1. Bạn ăn như vậy là đúng rồi. Ngày nay người thực hành được như vậy cũng hiếm, không có nhiều đâu! Mình ăn chay mà gia đình phản đối quá thì trong bữa cơm có gì ăn nấy, nhiều rau ít thịt. Lại chớ bắt người thân ăn như mình, cũng đừng bắt vợ phải nấu nồi riêng, mâm riêng, bát riêng…Tuyệt chớ để vì mình ăn chay mà gia đình không yên, ăn vậy dần dần mới cảm hóa được người thân và cũng mới bền lâu được.
2. Mình phận tại gia, trên còn cha mẹ, dưới có vợ con, cuộc sống còn phải mưu sinh, không thể nào mà bỏ hết được. Khi buộc phải uống vì công việc thì cũng nên làm, miễn mình không khởi tâm ham thích uống rượu bia là được.
Hung Nguyen viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Con cám ơn Tuệ Tâm đã giải mối nghi khúc mắc trong lòng con!
Con cầu nguyện đức Từ Phụ từ bi phóng quang gia hộ cho tất cả cùng lìa khổ được vui, đồng vãng sanh Tây Phương Tịnh Độ.
Nam mô A Di Đà Phật!
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Cung Kính viết
Nam mô A Di Đà Phật
Hiện con vẫn đang còn đi học, mặc dù có những lúc bận rộn vì việc bài vở, nhưng nhìn chung môi trường khá thuần và lành mạnh, rất thuận lợi cho việc tu tập. Đọc bài này thì con thấy rất lo lắng, vì chỉ còn một ít năm nữa là con cũng gia nhập thị trường lao động, cũng dễ gặp phải đủ các loại tình huống như trên. Nếu chỉ xét trong hoàn cảnh sinh hoạt thông thường mà gặp phải mấy tình huống như vậy thì cũng khá ít và dễ dàng tránh được. Còn một khi đã làm công việc liên quan đến những chuyện như thế, thì những chuyện ấy sẽ trở thành chuyện thường ngày, không thể khước từ, lâu ngày nó trở thành cái nghiệp của mình, dần dần làm nhiều thành quen, sát đạo dâm vọng chẳng kiêng dè, như thế ắt khó tránh khỏi đạo tâm thoái chuyển hoàn toàn, rơi lại lưới đời bon chen. Đều là phàm phu cả, mười người gặp cảnh duyên thì cả mười bị cảnh chuyển, mấy ai mà có năng lực chuyển cảnh theo tâm. Xét ra, định lực đã không có thì tránh được những cảnh duyên như thế vẫn là tốt nhất.
Vậy nếu con thầm mong Phật Bồ Tát gia hộ cho con có thể có công việc mà môi trường làm việc lành mạnh, không phải làm những việc trái với đạo, trái với ngũ giới, như thế có được không ạ?
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Người chân thật niệm Phật cầu vãng sanh, muốn làm ác cũng không thể nào làm được, trong âm thầm tự nhiên sẽ có lực ngăn cản lại! Bạn siêng năng niệm Phật, phó mặc hết vạn sự cho Phật A Di Đà, cứ an nhiên tùy duyên tùy phận mà sống cùng niệm Phật, mọi thứ sẽ không cầu mà tự được.
Cung Kính viết
Nam mô A Di Đà Phật
Con cảm ơn Tuệ Tâm ạ. Con chỉ cần nghe được mấy lời này của Tuệ Tâm là đã đủ yên tâm rồi.
Xét ra, được biết đến Phật pháp sớm là điều may mắn nhất trong cuôc đời của con vậy.
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Diệu Hoa viết
Nam mô A Di Đà Phật
Đệ tử cũng thấy chủ yếu là tu tâm, tùy duyên tùy hoàn cảnh, đừng chấp niệm vào điều gì…, mỗi ngày đều niệm phật, dần dần mọi việc đều thông suốt
Nam mô A Di Đà Phật
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật