Đại sư Thừa Viễn là Tổ Liên Tông thứ ba – đời Đường. Đại Sư người Miên Trúc, tỉnh Tứ Xuyên. Năm hai mươi bốn tuổi, Sư đến núi Ngọc Tuyền ở Kinh Châu, xuống tóc học đạo với ngài Huệ Chơn. Vâng lời thầy dạy, Sư đến Hành Sơn truyền giáo, số người được Sư giáo hóa lên đến cả vạn. Sư chỉ dùng chuyên nhất pháp môn niệm Phật để khai đạo đồ chúng.
- Liên Tông Sơ Tổ: Đại sư Huệ Viễn.
- Liên Tông Nhị Tổ: Đại sư Thiện Đạo
- Hòa Thượng Tuyên Hóa – Cuộc đời& Đạo nghiệp
- Hòa Thượng Hư Vân, Cuộc đời và Đạo nghiệp
- Ma Ha Ca Diếp Tôn giả.
- A Nan Tôn giả.
- Đế Thích Thiên là ai.
- Tứ Đại Thiên Vương gồm những ai.
- Chuyện tâm linh có thật.
Một hôm nghe ngài Tuệ Nhựt đến Quảng Châu giáo hóa, Sư liền đến cầu giáo. Ngài Tuệ Nhựt không dạy gì khác, chỉ khuyên Sư nên y theo kinh Vô Lượng Thọ mà tu niệm Phật tam muội để cứu độ chúng sinh. Từ đấy, Sư dứt hết các duyên, chuyên tu Tịnh độ.
Liên Tông Tam Tổ Đại sư Thừa Viễn
Vào năm đầu niên hiệu Thiên Bảo, Sư trở về núi Hành sơn, lập tinh xá lấy hiệu là Di Đà Đài, chỉ an trí kinh tượng. Sư ăn mặc thô sơ, tinh cần tu khổ hạnh, thường thấy Thánh cảnh, lấy việc chuyên trì danh hiệu làm hạnh chính yếu; Lấy sự bố thí, trì giới làm hạnh phụ trợ.
Trong Tịnh Nghiệp Vựng Biên nói: “Sư khắc quyển sách pháp môn chuyên niệm Phật vào vách khe suối, mà chẳng cần một sự giúp đỡ chi viện nào. Không cầu mà vẫn đủ, không xin mà vẫn thừa. Tất cả các vật sở hữu của Sư, Sư đều đem bố thí cho những người nghèo thiếu, bệnh tật; Còn mình thì ở dưới hang đá, ăn bùn đất cây cỏ. Bởi vậy nên thân hình gầy yếu, má hóp xám xanh tợ như người tiều phu nghèo đốn củi.
Khi thanh danh Sư vang lừng khắp nơi, Thiên tử có ý thỉnh cầu Sư, song không thể được. Có thể nói, Sư là một bậc mô phạm nghiêm minh.” Bậc cổ đức hành khổ hạnh, thật xứng đáng làm khuôn mẫu cho đời. Vào năm thứ mười tám niên hiệu Trinh Nguyên, Sư viên tịch, thọ chín mươi mốt tuổi.
Đại sư Thừa Viễn: Chuyên tu Tịnh nghiệp
Sư chỉ dùng chuyên nhất pháp môn niệm Phật để khai đạo đồ chúng và chuyên y theo kinh Vô Lượng Thọ mà tu niệm Phật tam-muội để cứu độ quần sanh. Từ đấy, Sư dứt hết các duyên, chuyên tu Tịnh độ. Vào năm đầu niên hiệu Thiên Bảo, Sư trở về núi Hành Sơn. Ngài lập tinh xá lấy hiệu là Di Đà Đài, chỉ an trí kinh tượng.
Sư ăn mặc thô sơ, tinh cần tu khổ hạnh, thường thấy Thánh cảnh, lấy việc chuyên trì danh hiệu làm hạnh chính yếu, lấy sự bố thí, trì giới làm hạnh phụ trợ. Đại Sư không để lại ngôn giáo nào, chỉ là thân giáo
miên mật hành trì pháp Trì Danh niệm Phật, cầu nguyện vãng sanh Tây phương để làm y cứ cho người đời sau noi theo.(Tịnh Độ Tập Yếu)
Đại sư Thừa Viễn: Một đời giới hạnh tinh nghiêm
Theo “Liễu Tử Hậu Văn Tập”. Đại sư Thừa Viễn ban đầu học đạo với Đường Thiền sư tại Thành Đô, kế theo học với Tân Thiền sư ở Tứ Xuyên. Về sau đến Kinh Châu tham học với Chơn Thiền sư ở Ngọc Tuyền. Sau khi đã đại ngộ, đạo lực đã thành, Chơn Thiền sư bảo ngài đến Hoành Sơn ở, để hóa độ người.
Lúc đầu, ngài đến ở dưới gộp đá phía Tây Nam của non Hoành. Có ai thí cho cơm cháo thời ăn, hôm nào không thí chủ thời ngài ăn bùn, không hề đi quyên xin, đến nỗi mình gầy mặt nám, trên thân chỉ một cái y rách. Về phần truyền giáo, thời ngài đứng nơi trung đạo mà dạy người pháp môn chuyên niệm Phật để mau được thành công.
Ngài viết lời Phật dạy ra nơi bên đường, bên khe. Khắc giáo pháp lên trên đá, trên vách. Tận tụy khuyên bảo người không nệ mệt nhọc. Không bao lâu người tin hướng theo ngài, lấy số vạn mà kể. Rồi kẻ mang tiền mang gạo, kẻ đốn cây đắn gỗ, mọi người đồng tâm xây chùa dựng điện. Ngài vẫn thản nhiên, không khước từ, cũng không bảo làm.
*
Chẳng mấy lúc mà cụm rừng hoang đổi thành cảnh “Di Đà Tự” đồ sộ. Phần riêng ngài, vẫn y rách cơm thô. Có ai cúng thí dư ra thời bảo đem cứu giúp kẻ nghèo đói tật nguyền. Năm Trinh Ngươn thứ 18, nhà Đường; Ngày mười chín tháng Bảy, ngài thị tịch nơi chùa Di Đà, thọ 91 tuổi.
Trước đây có ông Thích Pháp Chiếu ở Lô Sơn, một hôm nhập định, thần du Cực Lạc. Thấy có ông Tăng đắp y rách đứng hầu bên Đức Phật. Đức Phật chỉ ông Tăng ấy mà bảo ông Pháp Chiếu rằng: “Đây là ông Thừa Viễn ở Hoành Sơn đấy!”. Sau khi xuất định, ông Pháp Chiếu đến Hoành Sơn tìm. Khi gặp ngài thời rõ ràng là ông Tăng y rách đã thấy trong định, ông bèn xin theo hầu.
Sau khi Đại sư Thừa Viễn tịch, ông Pháp Chiếu đi truyền giáo các nơi, triều vua Đại Tông nhà Đường phong vị Quốc sư. Pháp Chiếu thuật đạo hạnh của thầy mình với vua. Nhà vua liền xoay về phía Hoành Sơn mà đảnh lễ. Rồi nhà vua truyền chỉ đặt hiệu chỗ ở ngài là “Bác Chu Đạo Tràng”. Kế đó vua truyền ông Liễu Tôn Ngươn soạn bài văn ký sự khắc vào bia đá dựng bên chùa Di Đà. (Đường về Cực Lạc)
Tuệ Tâm 2021
Để lại một bình luận