Bạn đọc thân mến! Nếu bạn đang niệm Phật cầu vãng sanh mà nghi tâm sanh khởi, thường phiền não, không chắc mình có được vãng sanh hay không bởi trăm ngàn lý do, kiểu như: Tôi niệm Phật mà vọng niệm không cách chi đoạn được, niệm Phật mà tâm còn đầy rẫy phiền não, niệm Phật mà do hoàn cảnh nên chẳng thể ăn chay, niệm Phật mà chẳng được nhất tâm bất loạn, niệm Phật mà không giữ được giới, chẳng tu được thập thiện, Tam phước…niệm Phật mà vì duyên đời bận buộc nên thân khẩu ý vẫn thường tạo tội…vv…thì bạn hãy một lần đọc, hoặc nghe cuốn “100 truyện niệm Phật cảm ứng” để mà tự phá nghi cho chính mình. Chớ để vì nghi nan mà tự mình đoạn mất con đường vãng sanh về Cực Lạc Tịnh Độ.
Những tấm gương vãng sanh có thật, để lại thoại tướng trong sách này, đều là phàm phu tội khổ. Có người bệnh cực nặng mới niệm Phật, có người chỉ mới niệm Phật được vài ngày, vài tiếng, có người từng theo tà đạo, huỷ báng Tam bảo hồi đầu… Không một ai trong số ấy có công phu nhất tâm bất loạn, không một ai đoạn trừ được vọng niệm và cũng không một ai niệm đến thức ngủ nhất như, Tam muội hiện tiền. Vậy nhưng họ đều an nhiên vãng sanh Cực lạc Tịnh Độ, đó chẳng phải đều là nhờ nguyện lực siêu thế của đức Phật A Di Đà hay sao?
Vãng sanh Cực Lạc vô cùng dễ, vì nguyện lực của Phật A Di Đà hoàn toàn chủ động, bình đẳng và hoàn toàn vô điều kiện. Hãy tin chắc như thế mà niệm Phật!
100 TRUYỆN NIỆM PHẬT CẢM ỨNG
Phật Pháp trọng thực chứng và như Pháp Sư Huệ Tịnh dạy: “Lý luận không bằng chứng cứ, lý luận chỉ thực sự thù thắng khi nó có sức thuyết phục…” Bởi thế cho nên những câu chuyện vãng sanh có thật trong tuyển tập này là minh chứng hùng hồn nhất, chứng mình sự bất khả tư nghì của Bản Nguyện Niệm Phật:
“Đức Phật A Di Đà phát nguyện cứu độ chúng sanh tội khổ trong mười phương thế giới một cách chủ động, bình đẳng và vô điều kiện. Ngài cũng luôn phóng hào quang thâu nhiếp chúng sanh niệm Phật ở trong mười phương thế giới, không phân biệt chủng loài, thiện ác hay trí ngu. Chỉ cần bạn nhất hướng chuyên xưng sáu chữ hồng danh Nam mô A Di Đà Phật, từ nay đến cuối đời, không tạp tu thêm bất cứ môn gì thì thành tựu Chánh Định Nghiệp. Do thuận theo bản nguyện của Phật nên không cứ niệm nhiều hay ít, tán tâm hay định tâm, chay hay mặn, nghiệp lực nặng hay nhẹ…đều chắc chắn được vãng sanh! Bởi vãng sanh ở đây không phải do công phu của ta mà là do Nguyện Lực của Phật A Di Đà. Và hãy luôn khắc cốt nghi tâm rằng: “Niệm Phật là việc của ta, vãng sanh là việc của Phật A Di Đà. Ngài không bao giờ nguyện dối. Chỉ cần ta tin nhận nguyện lực của Ngài, đồng ý để cho Ngài cứu độ mà niệm Phật là chắc chắn vãng sanh…”
*
Pháp Nhiên Thượng Nhân dạy: “Niệm Phật dễ tu, nên dành chung cho tất cả căn cơ, còn các hạnh khác khó hành, nên không bao trùm các loại. Vậy Đại Thánh muốn khiến chúng sanh bình đẳng vãng sanh, nên bỏ khó chọn dễ làm bản nguyện.
Nếu lấy việc tạo tượng, xây tháp làm bản nguyện, thì những người nghèo hèn, khốn khổ ắt hết hy vọng vãng sanh, nhưng người giàu sang thì ít, kẻ nghèo hèn thì nhiều.
Nếu dùng tài cao, trí tuệ làm bản nguyện, thì kẻ ngu độn, trí kém tuyệt đường vãng sanh, nhưng kẻ ngu độn thì nhiều, người có trí tuệ lại ít.
Nếu lấy nghiệp học rộng hiểu nhiều làm bản nguyện, thì kẻ ít học ít biết hết hy vọng vãng sanh, nhưng người học rộng thì ít, kẻ ít học thì nhiều.
Nếu lấy trì giới, trì luật làm bản nguyện thì kẻ phá giới, không giới nhất định hết hy vọng vãng sanh, mà người trì giới thì ít, kẻ phá giới, không giới thì nhiều.
Tất cả các hạnh khác căn cứ theo đây cũng có thể biết được. Nếu dùng các hạnh khác làm bản nguyện thì rất ít người được vãng sanh. Tì-kheo Pháp Tạng khi xưa phát khởi lòng từ bi, vì nhiếp thủ tất cả, nên không dùng các hạnh xây tháp, tạo tượng… làm bản nguyện, chỉ lấy niệm Phật làm bản nguyện…”
*
Trước đây, Thầy Nhuận Hà gửi cho tôi toàn bộ Tùng Thư Tịnh Độ Tông, được quý Thầy Cô ở Trung Tâm Dịch Thuật Hán Nôm Huệ Quang dày công phiên dịch, ghi âm. Lúc ấy tôi cũng khởi niệm truyền bá. Ngặt vì trí huệ cạn cợt, duyên nghiệp đa đoan nên đến nay mới đăng được chút ít! Vì thế, bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ lần lượt post từng bài trong cuốn “100 truyện niệm Phật cảm ứng”. (Với những ai thích nghe hơn đọc, xin hãy xem trên kênh YouTube Tuệ Tâm ở link phía dưới)
“Chúng ta hiện đang sống trong một thời đại nguy ngập, sống buổi sáng chẳng biết buổi chiều sẽ ra sao”. Khi tai kiếp xảy ra chỉ những người niệm Phật và những người sống thiện lành là được an ổn… Vì thế, tôi mong hết thảy những ai có nhân duyên với trang web này đều rộng chia sẻ cho người hữu duyên cùng biết. Càng nhiều người phát tâm niệm Phật, cơ hội để chuyển hoá tai kiếp cho thế gian càng nhiều vậy!
Nguyện cho tất cả cùng bước lên thuyền Siêu Thế Nguyện của đức Phật A Di Đà, an nhiên dắt tay nhau về Quê Nhà Cực Lạc.
Tuệ Tâm 2025.
100 chuyện niệm Phật cảm ứng – 1. Bà lão niệm Phật ứng hiện điềm lành
Vào thời nhà Nguyên, niên hiệu Chí Thuận, tức năm Canh Ngọ 1330, nạn đói hoành hành liên miên ở phía tây tỉnh Chiết Giang. Trong thành Hàng Châu xác người chết đói ngổn ngang, nằm chồng chất lên nhau. Quan cai quản địa phương sai người khiêng những xác chết vứt vào cái hầm lớn ở phía sau núi chùa Lục Hòa.
Có xác một bà lão trải qua hai mươi ngày vẫn không bị thối rữa, mỗi ngày cứ trồi lên trên đống thi thể đó. Mọi người lấy làm lạ mới tìm trên người bà thì thấy một cái túi nhỏ, trong đó đựng ba bức hình công cứ niệm Phật.
Người ta đem việc này trình tâu lên quan cai quản. Ông lệnh cho mua quan tài và tẩm liệm thi thể bà lão rồi đem hỏa táng. Trong đám khói nghi ngút người ta thấy hiện ra hình tượng Phật và Bồ Tát sáng chói rực rỡ. Nhờ đó, người phát tâm niệm Phật rất nhiều.
(Sơn An Tạp Lục – Tịnh Độ Thánh HIền Lục)
Lời Bình:
Bà lão chuyên niệm Phật, chẳng biết tí gì về giáo lý các Tông thừa, chỉ một lòng niệm Phật, sau khi bà mạng chung ứng hiện điềm kỳ diệu. Điều đó đã chứng tỏ việc vãng sanh không còn nghi ngờ nữa.
Lúc sanh tiền huệ giải của bà không bằng Tăng Ni, nhưng rốt cuộc khi bà chứng quả, Tăng Ni chưa chắc đã bằng.
Tự lực khó giải thoát, niệm Phật dễ vãng sanh, chúng ta không nên quá tự phụ mà lỡ mất tương lai.
Cung Kính viết
Nam mô A Di Đà Phật
Thưa thầy, thầy làm được việc khó làm trong những việc khó làm, sẵn sàng vì chúng sinh khổ nạn mà thọ nhận khổ nhọc, đệ tử cảm phục vô cùng!
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Cảm ơn bạn đã động viên, tuy nhiên, những lời ấy Tuệ Tâm thực không đủ đức để nhận! “Bản Nguyện Niệm Phật của Tổ Thiện Đạo thẳng tắt đưa chúng sanh ra khỏi sanh tử luân hồi, tiếc thay ít người biết đến. Vì thế người niệm Phật tuy đông nhiều, nhưng người được vãng sanh lại chẳng được bao nhiêu.” Tuệ Tâm mỗi lần nghĩ đến chuyện này đều đau lòng buốt ruột nên quên mất sức mình phàm phu tệ lậu, rộng truyền bá cho người hữu duyên. Mong sao có người nghe đọc tỉnh ngộ mà bước chân lên thuyền đại nguyện, an nhiên trong đời Ngũ trược mà ra khỏi Sanh tử Luân hồi.
Vân viết
Nam mô A Di Đà Phật
Con cũng thấy ngày nay tuy là cũng có rất nhiều người tu tập pháp môn tịnh độ cầu vãng sanh nhưng cũng rất ít người biết đến Tổ Thiện Đạo và Pháp sư Huệ Tịnh nên họ chưa đi vào được bản nguyện Niệm Phật,hơn nữa nhiều người vẫn dùng tự lực,nhiều khi muốn nói hay khuyên cho họ hiểu nhưng thật khó Tuệ Tâm ạ
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Chúng ta không có “lực” nên trừ phi họ gặp ma chướng ra, rất khó để khuyên được họ buông bỏ tự lực mà nương vào tha lực! Bản nguyện niệm Phật của Tổ Thiện Đạo bị một đại pháp sư giảng kinh nổi tiếng, chuyên về Tịnh Độ huỷ báng. Đệ tử của Ngài ấy trên khắp thế gian, vì chấp pháp nặng nề nên cũng hùa theo, khiến vô số người sơ cơ chẳng biết tin ai…Tuệ Tâm gặp họ cũng chỉ âm thầm thở than mà niệm Phật, chẳng dám ho he khởi niệm gì…Thôi thì ít nhất họ cũng niệm Phật, còn hơn hàng triệu tỉ chúng sanh ngoài kia chưa từng biết Phật là gì!
Cung Kính viết
Nam mô A Di Đà Phật
Năm xưa con đọc được một bài viết tiêu đề chình ình to tướng: “Đề xướng Bổn Nguyện Niệm Phật là hại chết người ta”, con lông tóc dựng đứng, hoang mang không biết làm sao. Dù sao thì Bổn Nguyện cũng là lời Phật, không thể tùy tiện nói sao thì nói, nhất định phải thật thận trọng. Rồi con cũng coi như chưa có gì mà lướt đi. Sau này được gặp và thọ trì Diệu Pháp, mới thấy chính mình có duyên thật sâu dày với pháp này nên lúc ấy mới có thể tự bảo toàn. Đến giờ này con nhớ lại vẫn sợ hãi. May sao chẳng phạm tội báng pháp, nếu không thì thật là vạn kiếp bất phục.
Thưa thầy, những người hiểu biết về Phật pháp chẳng được bao nhiêu, chẳng ăn chay cũng chẳng trì giới, con có duyên gặp họ liền khuyên họ nên chuyên một pháp xưng danh thì họ liền tin nhận ngay, vì họ ý thức được pháp này dễ thực hành, phù hợp với căn cơ của mình. Họ chẳng hề khởi niệm: chả nhẽ dễ dàng thế ư? Hơn nữa, sau khi biết niệm Phật rồi, họ còn chẳng khởi hạnh tạp tu.
Thế mới thấy, sở tri chướng tai hại dường nào!
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật.
Những người không biết nhiều về Phật pháp mà chịu niệm Phật là chắc ăn nhất. Họ chẳng biết ngũ giới, thập thiện, nhất tâm, Tam phước là gì nên an nhiên trên thuyền Đại Nguyện, không bị nghi nan làm chướng ngại. Đây là lý do tại sao ông già bà cả, người bệnh nặng khắp thế gian, cứ hễ tin nhận sự cứu độ của Phật A Di Đà mà xưng danh thì liền được vãng sanh.