Ăn thịt chướng ngại tu hành rất nhiều. Chẳng nói đâu xa, bạn chỉ cần để ý một việc nhỏ này sẽ thấy: “Khi bạn ăn chay mà ngồi tĩnh tọa, chân sẽ ít tê ít đau, ngồi được lâu hơn, tâm dễ vào tịch tĩnh hơn và công phu cũng nhanh thăng tiến hơn. Còn như ăn mặn sẽ thấy tâm nhanh bị loạn động, ngồi lâu chút là chân bị tê nhức khó chịu.”
Nếu bạn học Phật lâu năm mà ít được cảm ứng hoặc bệnh tật dây dưa khó khỏi thì chắc chắn là do chẳng chịu từ bỏ thịt cá mà ra. Cho nên nếu chẳng ăn chay mà học Phật thì tâm không tương ưng với đạo, thật vô cùng khó cảm ứng đạo giao. Hai câu chuyện dưới đây là điển hình vậy!
- Cách ngồi thiền tại nhà đúng pháp.
- Cách hồi hướng công đức.
- Lão thật niệm Phật là gì.
- Kinh Mi Tiên Vấn Đáp
- Vì sao tu là chuyển nghiệp.
- Con người sinh ra để làm gì.
- Mê tín dị đoan họa hại khôn lường.
![Ăn thịt chướng ngại tu hành Ăn thịt chướng ngại tu hành](https://kinhnghiemhocphat.com/wp-content/uploads/2022/07/Phat-dao-vo-thuong-the-nguyen-thanh-giang-giai.jpg)
ĂN THỊT CHƯỚNG NGẠI THIỆN CHUNG
Có một phụ nữ hơn 50 tuổi, từng niệm Phật nhiều năm, hiện đang mắc bệnh tiểu đường. Hòa thượng Diệu Pháp bảo là do bà sát sinh quá nặng mà chiêu cảm nên.
Bà kể mình hồi nhỏ nhát gan, ngay cả con sâu cũng không dám giết. Khi Sư phụ hỏi bà có thường ăn thịt cua sống ven biển hay không? Bà kinh ngạc sững người. Liền khai ra mọi sự.
Con gái bà được phái qua Nhật Bản mấy năm, năm nào cũng rước bà qua Nhật chơi một tháng, do bà không ăn thịt, nên con gái bà tuần nào cũng lái xe đưa bà ra nhà hàng hải sản tươi sống ven biển. Còn giải thích là ăn thịt cua chưng cách thủy, đâu do mình giết nó.
Hòa thượng Diệu Pháp bảo bà:
– Những con cua biển đó nhân vì thực khách đòi ăn, nó mới bị bếp sư hấp chết.
Ngài lại bảo:
– Những món này dù là khi mua bà thấy nó đã chết, hay dù mua từ ngăn đông lạnh, hoặc được người làm xong cho bà ăn chín, nếu nói một cách nghiêm ngặt, đều tính vào tội tạo nghiệp sát sinh cả. Bởi vì nếu như người ăn giảm thiểu, thì hành vi sát cũng ít đi. Nói cho rốt ráo thì ăn thịt động vật chính là tạo nghiệp sát sinh!
*
Sư phụ thấy bà vẫn còn ngơ ngác chưa hiểu, liền khai thị tiếp:
– Có người sát sinh rất nhiều, thậm chí chỉ làm công việc “phụ sát sinh”, nhưng hiện tại thấy họ rất mạnh khỏe. Song có người mới giết qua một lần loài động vật nào đó, hoặc vừa mới ăn qua loại thịt nào đó, thì bệnh lại phát ra.
Nguyên nhân là do nghiệp lực và phước báo mỗi cá nhân tích lũy không đồng. Giống như có người mỗi ngày uống 1 cân rượu trắng, ngày ngày đều uống, trong thời gian ngắn vẫn không sao, nhưng có người ngay cả nhấm chút rượu thậm chí đến rượu bia cũng không uống được, hễ uống là say. Đây chính là do mỗi cá nhân tửu lượng không đồng.
Nhưng đối với hạng người có sở thích không tốt, ưa tạo nghiệp sát sinh, ưa ăn thịt động vật, thì sớm muộn gì quả báo cũng đến! Vì tham ăn ngon, muốn khoái khẩu mà người ta mặc tình tàn sát động vật, do thèm ăn mỹ vị máu tanh mà tự chiêu vào mình mồng mống oán hận, họa tai. Nên nói: “Bệnh từ khẩu nhập” là vậy.
Hòa thượng lại hỏi bà:
– Nhà bà có lư hương đồng giả đồ cổ không?
– Dạ có, bà lộ vẻ rất kinh ngạc, hai mắt nhìn Hòa thượng trân trối.
– Bà cất nó ở đâu?
– Hình như trên sân thượng!
*
Khi bà về mau lấy rửa sạch để ráo. Phàm là đồ cúng, nếu không dùng, cần bảo tồn, xử lý cho ổn. Hoặc là chuyển tặng cho người, đừng tùy tiện đặt để bừa bãi, như vậy là không cung kính.
Hòa thượng nói tha thiết:
– Tôi đã nhắc bà hai điều, nếu như biết lỗi sám hối, bệnh bà sẽ dần chuyển tốt. Nếu muốn thật sự khỏe mạnh, thì nên dứt hẳn thịt cá, ăn chay trường. Ăn thịt chúng sinh mà niệm Phật, là tham dục chẳng đoạn, tội lỗi không đoạn. Danh hiệu Phật và tâm khó thể tương ưng. Dù niệm hơn trăm năm cũng khó về cực lạc.
Tại Hương Cảng và ngoại thành Cửu Long thường có người đem tượng Bồ-tát Quán Thế Âm, Tổ sư Đạt ma, Tế công…Tùy tiện bỏ ngoài ven lộ. Làm thế là không cung kính. Xin hãy cẩn thận tránh điều này. Hy vọng quý vị biết sai liền sửa, Bồ-tát là người tự giác bổn tính, khéo phổ độ, như Địa Tạng Vương Bồ Tát, Quán Thế Âm Bồ Tát, đều là các bậc đại Bồ Tát hóa độ chúng sinh thoát ly khổ nạn.
Kiếp người nhiều đau khổ, may là trong biển khổ còn có Bồ Tát trợ giúp. Đời nay có thể được thân cận, nghe danh Bồ-tát chính là nhờ quý vị nhiều đời tu thiện căn, tạo phúc đức nhân duyên sâu, mới có được điều đáng quý khó được. Bồ-tát là đệ nhất bảo tàng trong nhân thế. Nếu quý vị đem tượng Bồ-tát vứt bỏ ngoài đường, nghĩa là vứt bỏ bảo tàng, đoạn mất duyên lành, tổn thất lớn nhất vẫn là bản thân. Thực rất đáng tiếc
ĂN THỊT CHƯỚNG NGẠI TU HÀNH
Hồ nữ cư sĩ hướng Hòa thượng Diệu Pháp thỉnh giáo, bà bị bệnh tim từ ba bốn năm nay, mặc dù đã đi bệnh viện chữa trị, nhưng lúc tốt lúc xấu. Sau đó, nhờ người giới thiệu, kể là: “Sư phụ giảng giải Phật lý rất hay. Nếu tin theo không ăn thịt sát sinh, hằng ngày niệm Phật và làm thiện thì có thể khiến tim khỏe lại!”
Thế là bà vội quy y Phật môn, nhưng không biết bệnh bà bao giờ mới lành?
Sư phụ mỉm cười hỏi bà:
– Đạo hữu không có ăn chay hả?
– Thưa, con ăn chay! – Bà khẳng định.
– Tôi vẫn cảm thấy bà đang ăn cá, tôm cua! Nhất là ưa ăn tôm càng. Không chỉ tự bà ưa ăn, mà còn giới thiệu bạn bè đến tiệm X ăn và còn ca ngợi, quảng cáo tiệm X nấu rất ngon. Bà có làm vậy hay không?
Hồ cư sĩ nghe Sư phụ nói, rơi nước mắt hỏi:
– Ôi! Sư phụ, cá, tôm, cua…mà cũng tính là thịt sao? Con vẫn nghĩ là mình đang ăn chay đó!
Sư phụ nói:
– Cá, tôm, cua… nếu không phải thịt, thì bà cho là gì? Là rau cải ư? Đệ tử Phật giữ giới không ăn mặn và không ăn các thứ hành, hẹ, tỏi… Bà phải biết là không ăn mặn bao gồm các loài động vật có mạng sống, có máu thịt. Mà cá, tôm, cua là động vật! Chúng vẫn có mạng sống. Bà phải dứt ăn mặn, ăn chay cho đúng, thì bệnh mới chuyển tốt được.
– Dạ vâng! Thưa Sư phụ. Từ giờ con sẽ bắt đầu lại, con sẽ không ăn các loài động vật bao gồm cá, tôm, cua – Bà Hồ nói.
*
Sư phụ lại khai thị:
– Đệ tử Phật không những tự mình giữ giới sát, dứt hẳn ăn thịt, không uống rượu, không hút thuốc cũng chẳng nên giới thiệu người đến chỗ nào đó ăn thịt, bày cho họ hút thuốc hay nhậu nhẹt, lại càng không thể kinh doanh các thứ ấy. Bởi vì buôn bán rượu, thuốc, thịt… cho người dùng, ăn – Là phạm tội! – Giống như tự mình không hút thuốc nhưng lại bán cho người hút thì lỗi cũng đồng vậy. Do bà có giới thiệu người đi ăn đồ mặn, nên phải nhận ra lỗi ấy mà sám hối.
– Sư phụ, con đã hiểu rõ. Từ nay về sau không những tự mình ăn chay mà quyết sẽ chẳng xúi người đi ăn đồ mặn nữa.
Tôi ngồi bên cạnh Sư phụ và bà Hồ nói, không nhịn được bèn góp lời:
– Bà cảm thấy tim có dễ chịu hơn chăng?
Bà ngẩn người một chút, rồi sau đó hiểu ý tôi rồi hào hứng phát biểu:
– Ôi chao, thật thư thái lắm ạ. Đã rất lâu tôi chưa có được cảm giác nhẹ khỏe như thế này!
Người tin thờ Phật, ăn chay, không những chỉ để trị lành bệnh, mà quan trọng nhất là phải hiểu rõ đạo lý cốt yếu trong vũ trụ nhân sinh.
Phải nên xem các bộ: “Bát Nhã Tâm kinh, Kinh Địa tạng, Pháp Bảo Đàn”, và “ Kinh Lương Hoàng sám”… Còn có “Kinh Lăng Nghiêm” nữa, đây là bộ kinh giúp khai mở trí tuệ, phân rõ 50 loại ma ngữ ấm. Có thể nhờ xem kinh mà nương theo đó, các vị tự xét hành vi mình có phù hợp chánh pháp hay không? Cho nên nói: “Chỉ có xem kinh mới tăng trí huệ”.
(Theo Nhân quả báo ứng hiện đời – Ni sư Hạnh Doan dịch)
Để lại một bình luận