Rồi tiếp tục niệm Phật, được một hồi lâu thì ngất xỉu. Bà mẹ rất đau xót chết đi sống lại. Lại nghe cổ họng của bé Đinh phát ra âm thanh, như muốn nói gì mà không ra tiếng. Đột nhiên bé nói lớn bốn tiếng Đại từ Đại bi rồi tắt thở. Ngày hôm sau nhập liệm, khi bồng bé bỏ vào hòm, toàn thân đều lạnh, chỉ có trên đầu vẫn còn nóng. (Vãng Sanh Cận Nghiệm Lục – Tịnh Độ Thánh Hiền Lục)
Niệm Phật nhất định Vãng sanh Cực Lạc: 14. Đã vãng sanh, trở về độ cho Mẹ.
Vào thời đại Nam Triều, đời nhà Lưu Tống, có tiểu thư con của Ngụy Thế Tử, là người ở Lương Quận (tức khu vực Hiệp Phì phía Đông Bắc tỉnh An Vi). Thân phụ và thân huynh đều tu pháp Niệm Phật, tiểu thư cũng tha thiết tu tập cầu vãng sanh. Vào ngày nọ, tiểu thư lâm bệnh rất nặng, mê man nhiều ngày mà không chết. Bảy ngày sau bỗng nhiên tỉnh lại, liền lên ngồi trên tòa cao tụng Kinh Vô Lượng Thọ.
Tụng xong, bước xuống tòa thưa với thân phụ: “Thưa cha, con đã đến hồ sen bảy báu của thế giới đức Phật Vô Lượng Thọ. Con, cha và anh con, mỗi người đều có một đóa sen rất lớn đang hiện hữu trong hồ báu ấy, chỉ riêng mẹ của con thì không có, vì lòng Từ bi nên con trở lại báo cho mẹ con rõ.”
Nói vừa dứt lời, tiểu thư nhắm mắt xả bỏ báo thân. Qua đây, mẹ của tiểu thư phát tâm tha thiết niệm Phật. (Minh Tường Ký- Tịnh Độ Thánh Hiền Lục)
Niệm Phật nhất định Vãng sanh Cực Lạc: 15. Con niệm Phật, Cha Mẹ được vãng sanh.
Vào triều đại nhà Thanh, cô Châu Uông người ở Hoa Đình, lấy chồng tên là Chu Văn Vinh, vì gia đình nghèo khổ, ông Vinh phải đi khắp nơi tìm việc làm và bị bệnh chết ở Hồ Bắc, nhưng gia đình không biết tin tức gì cả. Cô Châu Uông ở nhà may vá nuôi con nên người, và phát tâm ăn trường trai, thờ Phật niệm Phật; đồng thời, lại bảo con cái đi tìm mộ phần của chồng, bốc xương đem về mai táng cho trọn phần trinh tiết hiếu nghĩa.
Khi tuổi càng về già, sự niệm Phật của bà Châu Uông lại càng chân thành, thiết tha để cầu nguyện Tứ thân phụ mẫu, chú bác cô bà… cùng đức lang quân đều được vãng sanh về thế giới Cực lạc. Thời gian sau, bà bị bệnh bèn đóng cửa chuyên tâm niệm Phật, không để ý đến việc nhà nữa.
Khi sắp lâm chung, bà bảo các con rằng: “Hồi hôm, mẹ có mộng thấy ông nội, bà nội, ông ngoại, bà ngoại và cha của các con nữa, đều đang ở tại hồ sen bảy báu của thế giới Cực lạc. Bây giờ, có đám mây năm màu nâng một đóa sen như chiếc thuyền đã xuất hiện, mẹ sẽ ngồi vào tòa sen ấy mà vãng sanh.”
Vừa nói xong, bà liền xả báo thân ra đi, khi ấy hương thơm ngào ngạt tỏa khắp nhà. (Nhiễm Hương Tập – Tịnh Độ Thánh Hiền Lục)
Niệm Phật nhất định Vãng sanh Cực Lạc: 16. Biết trước giờ vãng sanh, từ biệt Thân thuộc mà ra đi.
Vào mùa xuân, năm Dân Quốc thứ 12 (1923 TL), ở Tứ Xuyên có một phu nhân vốn không tin pháp Niệm Phật, đột nhiên phát tâm thờ Phật A-di-đà, sáng chiều hai buổi dâng hương niệm Phật. Người nhà hỏi phu nhân về lý do thờ và niệm Phật của bà, bà đáp: Tháng trước, bà họ Trần ở xóm trên có đến đây từ biệt, nói rằng, ngày mai sau giờ ngọ ba phút, bà sẽ vãng sanh về Cực lạc. Gần đến giờ ấy, thân thuộc đến nhà để tiễn biệt bà. Họ thầm nghĩ rằng, bà Trần không chút bệnh tật mà bảo vãng sanh về phương Tây chắc đây là lời nói của Ma!
Gần đến giờ ngọ, đạo hữu tập trung trong yên lặng. Sau khi đã tắm rửa sạch sẽ, bà Trần ngồi giữa, đại chúng vừa niệm Phật vừa nhiễu quanh bà. Vài phút sau, ai cũng ngửi thấy mùi thơm đặc biệt mà cả đời chưa từng gặp. Ba phút sau giờ ngọ đã đến, quả nhiên bà Trần an nhiên xả báo thân vãng sanh, sắc diện vẫn tươi tỉnh như khi đang sống.
Vì tận mắt thấy sự kiện kinh dị ấy, nên tôi tin Phật, thờ Phật. (Hà Khản Như – Hiện Đại Niệm Phật Vãng Sanh Thân Kiến Thân Văn Ký)
Niệm Phật nhất định Vãng sanh Cực Lạc: 17. Chuyên tu Mật hạnh, An tọa vãng sanh.
Vào mùa hạ, năm Dân Quốc thứ 13 (1924 TL), ở am Cực lạc tại Bắc Kinh, có một vị Cư sĩ già. Hằng ngày, mọi người chẳng biết ông là người tu pháp Niệm Phật. Vào ngày nọ, người nhà được Cư sĩ trao cho rất nhiều lá thư, nhưng không hiểu ý nghĩa việc làm này.
Ngày hôm sau trời mưa thật lớn, có rất nhiều bạn già của Cư sĩ mặc áo mưa đến khá sớm. Người trong nhà hỏi khách đến có việc gì không? Quý khách liền đưa thư cho người nhà xem và nói rằng, tôn ông gửi thư hẹn chúng tôi đến để tiễn ông vãng sanh về Cực lạc, tại sao quý vị là người nhà mà không biết?
Con cháu trong nhà nghe vậy đều tái mặt nói: Sáng sớm hôm nay, ông chúng tôi ngồi ăn cháo vẫn khỏe mạnh, sau đó ít phút thấy ông trở lại phòng bình thường mà!
Rồi, tất cả mọi người đi vào phòng, tiến đến gần giường của Cư sĩ, thì thấy Cư sĩ đang ngồi kiết già trên giường và đã vãng sanh rồi, sắc diện vẫn tươi tỉnh như người đang sống. (Hà Khản Như – Hiện Đại Niệm Phật Vãng sanh Thân Kiến Thân Văn Ký)
Niệm Phật nhất định Vãng sanh Cực Lạc: 18. Đức Phật Từ bi Phóng quang Tiếp dẫn.
Trong thời đại Dân Quốc (không rõ niên đại), có ông thợ bạc họ Vương ở An Vi gần núi Tiềm, khi đến tuổi già, ông làm một nhà tranh trên đỉnh núi để độc cư niệm Phật, ngày cũng như đêm luôn chuyên cần niệm Phật không dừng nghỉ. Thỉnh thoảng lại xuống núi để thuyết pháp cho khách qua đường, ông bảo: Ai niệm Phật thì nhất định vãng sanh Cực lạc.
Vào một ngày nọ, dân chúng ở gần hoặc ở xa đều thấy nhà tranh trên núi của ông Vương đang cháy. Mọi người ai cũng thở than thương tiếc, nhưng nhờ thiện duyên niệm Phật mà ông Vương thoát khỏi quả báo bị chết thiêu. Mọi người bàn nhau lên núi thăm viếng, khi đến núi thì thấy từ phương Tây đức Phật Từ bi phóng quang soi chiếu rực rỡ cả đỉnh núi.
Nhiều người đến gần cửa sổ nhỏ nhìn vào trong nhà, họ thấy ông Vương đang ngồi kiết già trên giường tre và đã xả bỏ báo thân nhiều giờ rồi. (Hà Khản Như – Hiện Đại Niệm Phật Vãng Sanh Thân Kiến Thân Văn Ký)
Niệm Phật nhất định Vãng sanh Cực Lạc: 19. Quỷ Tốt thối lui, Thánh chúng đến nghinh đón.
Cư sĩ họ Lưu là người Thiên Tân, nhà ở tại Vạn Đức trang. Ông vốn là người biết Phật pháp, nhưng chưa bao giờ niệm Phật lại còn làm nghề đồ tể. Vào khoảng trung tuần tháng ba năm ấy, ông bị bệnh rất nguy hiểm, vợ ông là người tin Phật, niệm Phật, nên thỉnh các Liên hữu đến trợ niệm. Niệm Phật từ trước giờ ngọ mười phút cho đến trước mặt trời lặn mười phút.
Trong nhóm Liên hữu có vị đã chứng được Thiên nhãn, nên thấy rõ hai con Quỷ hắc-bạch vô thường, tay cầm kim bài đang đứng gần giường ông Lưu, nhưng vì nghe âm thanh niệm Phật A-di-đà, bèn từ từ rút lui. Chúng trưởng chúng trợ niệm là Cư sĩ họ Quan, đại diện bệnh nhân đến trước bàn Phật sám hối những tội lỗi mà ông đã làm, và cầu nguyện đức Phật đến tiếp dẫn.
Trợ niệm đến hai giờ, Cư sĩ Quan thấy hào quang của đức Phật đã chiếu tới, lập tức đức Phật A-di-đà và Thánh chúng xuất hiện. Tất cả chúng trợ niệm đều quỳ xuống đảnh lễ và càng niệm Phật lớn tiếng hơn. Cư sĩ Lưu trong khi đang được trợ niệm, liền xả báo thân ngồi vào tòa sen theo sau đức Phật và Thánh chúng đi về phương Tây. (Thiên Tân Thị, Hà Đông Cư sĩ Lâm Cung Cảo)
Niệm Phật nhất định Vãng sanh Cực Lạc: 20. Lâm chung được khai Đạo, niệm Mười Niệm vãng sanh.
Vào triều đại nhà Thanh, có ông Thi Tĩnh Nham người ở Hoa Đình. Ông vốn là người đứng đắn cẩn thận, làm việc gì thì rất chu tất tốt đẹp, ai nhờ gì cũng rất tận tụy, bà con họ hàng khá nhiều người đều nhờ cậy ông ta. Đột nhiên, ông lâm bệnh rất trầm trọng, biểu huynh Trịnh Huệ Am thương xót bảo rằng: Em bệnh nặng như thế, tại sao không niệm Phật? Trong Kinh đã dạy: Khi lâm chung chỉ niệm mười niệm, cũng được vãng sanh.
Ông Thi nói: Em bực là khi mạnh khỏe chưa từng niệm Phật, thì bây giờ làm sao niệm được đây!
Nói xong, ông khóc to rất thảm thiết. Ông Trịnh bảo: Không có gì trở ngại! Em nghe anh niệm, tâm em tưởng niệm theo là được.
Vừa dứt lời, ông Trịnh liền cất tiếng niệm Nam mô A-di-đà Phật rất lớn, ông Thi cũng niệm lớn theo anh, khoảng được mười câu, đột nhiên nói: Đức Phật A-di-đà cùng chư vị Bồ-tát đang xuất hiện trước mắt. Vừa nói dứt lời, ông lâm chung. (Nhiễm Hương Tập -Tịnh Độ Thánh Hiền Lục)
Niệm Phật nhất định Vãng sanh Cực Lạc: 21. Mười Niệm ắt vãng sanh, cảm ứng đức Phật đến nghinh đón.
Ở tỉnh Giang Tô, huyện Cao Thuần, xóm Đông, làng Phụng Sơn, có Cư sĩ Châu Bảo Hoa giới thiệu tại đây có một giáo viên Trung học tên là Hàn Hữu Tài, vào năm ông 41 tuổi, bà mẹ và em của ông đều đã quy y Tam Bảo, ông vẫn không tin tưởng nhưng không phỉ báng. Sau đó mấy tháng, ông bị khối u trong bao tử đau đớn vô cùng, tánh mạng có thể chấm dứt bất cứ lúc nào. Qua đây, ông đột nhiên tỉnh ngộ.
Có người khuyên ông niệm Phật, ông đồng ý và nói: Không tin thì thôi, mà tin thì không nghi ngờ.
Vốn biết không thể ngồi dậy được, nên ông nằm nghiêm trang nhiếp tâm niệm Phật. Bỗng nhiên ông vùng dậy, mọi người hỏi lý do, ông bảo: Đức Phật đến rồi, nằm như thế là bất kính.
Rồi hỏi: Quý vị không thấy sao?.
Nói xong độ năm phút thì ông xả báo thân. Do vì chí tâm niệm Phật, nên cảm ứng mà đức Phật đến nghinh đón. Điều này chứng tỏ rằng, khi lâm chung niệm mười niệm thì được vãng sanh, chẳng phải là việc hư dối. (Sự kiện xảy ra vào lúc 22 giờ ngày 12 tháng 12 Âm lịch của năm 1991 TL). (Chơn Từ Pháp Sư Cung Cảo)
Niệm Phật nhất định Vãng sanh Cực Lạc: 22. Trợ Niệm lúc lâm chung, được đức Phật Tiếp dẫn.
Tôi có người em tên Cốc Đoan Hòa, vốn là người thật thà trung thành, rất vui thích được giúp đỡ người khác, chỉ có điều chưa bao giờ được nghe pháp, được đến chùa dâng hương lễ Phật. Vào ngày 15 tháng 1 năm 1992, tôi nhận được cuộc điện thoại khẩn: Em bệnh rất nặng, anh về gấp.
Vào 17 giờ ngày 18 tháng 1 tôi đã trở về nhà, việc trước tiên, tôi giới thiệu điểm căn bản của thế giới Cực lạc phương Tây, sau đó khuyên em tôi chuyên tâm niệm danh hiệu đức Phật A-di-đà. Tôi ngồi bên cạnh trợ niệm.
Vào giờ ngọ (11 giờ) ngày 19, bỗng nhiên em tôi bảo: Đến rồi!.
Tôi hỏi: Ai đến?
Em tôi đáp: Đức Phật A-di-đà.
Vào 2 giờ chiều, em tôi bảo với các em trai, em gái rằng: Anh chắc chắn được vãng sanh rồi! 2 giờ sáng mai (2 giờ đêm) đức Phật A-di-đà sẽ đến nghinh đón anh.
*
Đàn em lưu luyến, không muốn anh ra đi. Em tôi bảo: Không đi sao được! Anh ở trên thế gian này đã chịu mọi thứ khổ đau quá đủ rồi!.
Nói xong lại tiếp tục niệm Phật. Đêm đến, sau 12 giờ, tất cả người nhà đều tập trung xung quanh giường em tôi nằm. Đến 1 giờ 40 phút, em tôi đòi thay y phục. Tôi thầm nghĩ, trong giờ phút này mà em tôi lo việc tiểu tiết này để làm gì! Tôi liền bảo với nó rằng: Việc nhỏ mọn ấy em chớ để tâm, anh sẽ chu toàn tất cả mọi việc cho em. Bây giờ, em chỉ nên chú tâm thành khẩn niệm Phật, để theo chân đức Phật A-di-đà về Cực lạc mà thôi.
Tôi nhắc nhở tiếp: Em niệm có tiếng rồi chuyển qua niệm thầm kẻo mệt!. (Tôi vẫn ngồi cạnh giường trợ niệm).
Đúng 2 giờ sáng (không sai một phút) hai mắt em tôi từ từ nhắm lại và chấm dứt hơi thở, thật là một sự xả báo thân cực tuyệt an lành. (Tỉnh Hà Bắc, chợ Bảo Định phía Bắc, nhà ở ngã tư sau lưng chợ, số 13 – Cốc Đoan Cầm ghi)
Niệm Phật nhất định Vãng sanh Cực Lạc: 23. Lâm chung vô bệnh, chắp tay từ biệt mà vãng sanh.
Bên cạnh chùa, có bà lão ngày nào cũng niệm Phật chuyên cần trên vài ngàn câu. Tôi hỏi vì nguyên nhân nào mà bà niệm Phật.
Bà trả lời: Lúc trước, phu quân con do niệm Phật hằng ngày, đến khi lâm chung chẳng chút bệnh tật, chắp tay chào mọi người mà vãng sanh. Qua đây biết rằng, công đức niệm Phật khó có thể nghĩ bàn. Kể từ thời điểm ấy, tôi hướng tâm tu theo Tịnh Độ. Quyển sách Sanh Tử Sự Đại (Sanh tử là việc trọng yếu) là quyển gối đầu để tự sách tấn mình. (Liên Trì Đại sư – Vân Thê Pháp Vị)
Niệm Phật nhất định Vãng sanh Cực Lạc: 24. Biết trước giờ chết, tự tại vãng sanh.
Thiếu nữ họ Ngô lấy chồng họ Châu ở tỉnh Giang Tô, làng Thang Liêu gần chợ Cảng Đường, bấy giờ thiếu nữ ấy đã 83 tuổi. Ấu thời, bà Ngô rất thâm tín Phật pháp, thường thân cận mẫu thân ăn chay niệm Phật.
Vào tháng 12 Âm lịch (1992 TL), bà bị bệnh nhẹ và bảo người con gái là Châu Huệ Cầm rằng, hãy nhắn anh con cùng các cháu phải về gấp, nội trong ba ngày 15, 16, 17 (vì ở nước ngoài). Ngày 15, con trai và cháu nội đã về đầy đủ, mọi người mừng – mừng, tủi – tủi. Đến sáng ngày 17 bà bảo cô Cầm: Trước giờ ngọ, con hãy đem cho mẹ một ít cơm nóng để dùng, đúng ngọ là mẹ vãng sanh.
Cô Cầm thực hiện đúng như vậy, và vào giờ ấy con trai, con gái, dâu rể, cháu chắt đều tập trung chung quanh giường bà, người này thưa – thưa, người kia hỏi- hỏi.
Bà bảo các con cháu hãy niệm “A-di-đà Phật”.
Lát sau, bà bảo cô Cầm đến phòng mời bà nội đến (nhạc mẫu của bà). Khi hai người đến, thì bà đã an nhiên vãng sanh rồi. (Châu Huệ Cầm thuật lại, Tiền Ngọc Anh ghi tháng 3/2001)
Niệm Phật nhất định Vãng sanh Cực Lạc: 25. Lâm bệnh niệm Phật, Thánh chúng đến cứu.
Vào ngày 13 tháng 9 Âm lịch (2000 TL), tôi bị bệnh nặng liền đến phòng khám để chẩn bệnh. Đại phu bảo tôi bị xuất huyết bao tử, khi ấy tôi đau quá mơ- mơ, màng- màng, nhưng trong tâm vẫn sáng suốt, luôn niệm “Nam mô A-di-đà Phật” liên tục.
Trong khi niệm Phật, tôi thấy Bồ-tát Quán Thế Âm, Bồ-tát Đại Thế Chí, Bồ-tát Vi Đà và rất nhiều vị Bồ-tát mà tôi chưa quen biết, chư vị đứng từng vòng quanh tôi, và có nhiều màu hào quang chiếu soi phòng tôi đang nằm, nào màu vàng, màu hồng, nào màu xanh… Sau đó, tôi mê man không biết gì nữa.
Chiều đến, tôi tỉnh lại, con tôi nói rằng, đại phu bảo bệnh của Ba không biết lý do gì đã ổn định bình thường. Tôi rất hân hoan và chào thầy thuốc trở về nhà. Tôi nhớ lại, hồi trước học Kinh Vô Lượng Thọ nghe Thầy dạy rằng, người nào thường niệm Phật thì đức Phật A-di-đà cử 25 vị Bồ-tát luôn bảo hộ người ấy, như hôm nay tôi gặp tai họa lại được an lành. Thế nên, lời Kinh dạy hoàn toàn không một chút hư dối. (Bắc Kinh ngày 6 tháng 3 năm 2001 Thanh Minh Huệ ghi đúng sự thật.)
Niệm Phật nhất định Vãng sanh Cực Lạc: 26. Niệm Phật khi phẫu thuật, Thần thức du ngoạn Liên trì.
Lúc bấy giờ, tôi đang thực tập tại khoa sản, một hôm gặp một phụ nữ vì thai nhi đã chết nên nhập khoa để phẫu thuật. Bà vốn đang buồn khổ vì đứa con đã chết, nay phải đối diện với sự mổ xẻ lại càng lo lắng đau khổ gấp bội, tinh thần rất rối loạn.
Tôi đến thăm và khuyên bà niệm Phật, rồi nói: Đức Phật là đấng Đại Từ Đại Bi, nên không nhẫn tâm bỏ sót bất cứ một chúng sanh nào đang bị khổ đau, nhất định Ngài sẽ bảo hộ bà. Bà nghe lời, nhất tâm niệm Nam mô A-di-đà Phật và dần dần lịm đi do ảnh hưởng của thuốc gây mê.
Sau khi phẫu thuật xong, bà tỉnh lại. Tôi đến thăm thấy sắc diện của bà rất tươi vui, bà nói: Niệm Phật thật sự vô cùng kỳ diệu, vô cùng tốt đẹp!”.
Bà kể: Trong khi phẫu thuật, tôi mộng thấy một vị nữ Bồ-tát với hào quang rực rỡ, Ngài phóng hào quang dẫn tôi đến du ngoạn ở một cảnh giới rất trang nghiêm tráng lệ. Ở đó rất nhiều, rất nhiều hoa sen đủ thứ màu sắc, chiếu sáng đan xen lẫn nhau vô cùng lộng lẫy… Sau đó, bỗng tôi nghe: Thời gian đã hết, con hãy trở về đi!. Và tôi từ từ tỉnh lại. (Pháp sư Đạo Chứng, thuật lại khi giảng)
Niệm Phật nhất định Vãng sanh Cực Lạc: 27. Bị Sỏi bàng quang, niệm Phật tiêu mất.
Vào ngày mùng 3 tháng 5 năm 1997, tôi nhận được một lá thư của ông bạn già gần 70 tuổi. Ông báo cho biết, ông bị sỏi bàng quang vài ngày nữa sẽ nhập bệnh viện để phẫu thuật, lập tức tôi gửi thư nhanh hồi đáp cho ông, và nhắc nhở rằng, trước khi và đang khi phẫu thuật, ngay cả bây giờ, nên thành tâm niệm Phật không gián đoạn, và chuẩn bị tư tưởng đối diện với cái chết, và chết thì sẽ được vãng sanh.
Vào ngày mồng 6 tháng 5, ông ấy vào viện chuẩn bị phẫu thuật. Trước khi phẫu thuật, các bác sĩ kiểm tra lần cuối cùng, họ rất ngạc nhiên vì không thấy các viên sỏi nữa. Cả hội đồng bác sĩ đều thắc mắc rằng: Mấy ngày trước siêu âm thì thấy rõ hai viên sỏi màu vàng lớn như hạt đậu, hiện tại không có là bởi lý do gì! Chỉ có ông lão ấy thì biết rất minh bạch, bởi lẽ, mấy chục năm về trước, ông đã bị sưng gan, ông phát tâm niệm Phật suốt ba năm, khi tái khám thì gan đã trở lại bình thường, chức năng gan hoạt động tốt như xưa. (Cư sĩ Bi Phước ghi đúng sự thật[1]ngày 28 tháng 2 năm 2001)
Niệm Phật nhất định Vãng sanh Cực Lạc: 28. Mỗi câu niệm Phật, thai Trâu biến chuyển theo.
Ở tỉnh Thiểm Tây, huyện Quý Dương có bà Lưu Diệu Quả, vốn là người bị mù bẩm sinh. Vào khoảng tháng 3 năm 1996, bà đến hồ để tắm rửa, bỗng nhiên lo sợ bất an, liền bảo người con gái là Dương Hội Cầm dìu về nhà để nghỉ. Dương Hội Cầm thấy thân thể của mẹ dần dần co rút lại, da thịt căng cứng, móng tay móng chân lớn dần lên.
Dương Hội Cầm quá sợ khóc to, kêu réo mẹ, nhưng bà chẳng nghe thấy gì. Tuy nhiên, thần thức của bà Quả vẫn tỉnh táo, bà cảm nhận da thịt của bà càng lúc càng co rút lại, khô cứng như da trâu; lại thêm, lông dài mọc đầy thân, móng tay móng chân cũng trở thành móng chân trâu.
*
Trong thâm tâm, bà Quả rất lo sợ mình biến thành trâu. Đang khi sống trong hoàn cảnh rối loạn ấy, đột nhiên bà nghĩ đến đức Phật A-di-đà và nhiếp tâm xưng niệm Nam mô A-di-đà Phật, cứ niệm một câu thì lông trâu trên thân ngắn đi một ít, niệm liên tục như thế thì lông trâu và móng tay – chân như trâu đều biến mất, trở lại hình dáng như cũ. Bấy giờ, bà cảm thấy nhẹ nhàng, hắt hơi, thở một hơi dài và tỉnh lại.
Dương Hội Cầm thấy mẹ mình đã tỉnh, hình dáng bình thường thì rất vui mừng và cất tiếng niệm Nam mô A-di-đà Phật. Riêng bà Quả, từ đây trở về sau, nhất tâm nhất ý niệm Phật cầu vãng sanh thế giới Cực lạc, chứ không dám nghĩ đến một điều gì khác. (Tại chùa Long Tuyền cạnh con sông của huyện Quý Dương, người bạn của bà Lưu Diệu Quả thuật lại. Lưu Diệu Âm ghi đúng theo lời thuật, ngày 19 tháng 3 năm 2001)
Niệm Phật nhất định Vãng sanh Cực Lạc: 29. Hiếu phụ niệm Phật, độ kẻ cừu thù đời trước.
Ở thôn Lý, có một phụ nữ làm dâu trong nhà nghề nông, sớm trưa hai buổi, bà thường mang cơm ra đồng cho những người lao động ăn. Mỗi khi đi hay về như thế, bà đều thấy có một phụ nữ đi theo hoặc bên hữu hoặc bên tả. Bà hỏi những người cùng xóm đang đi hay về cạnh bà, có thấy phụ nữ ấy không. Họ đều trả lời không thấy gì cả, nghe vậy bà rất sợ hãi.
Khi bà đang ở nhà, cũng thấy phụ nữ ấy hoặc ở ngoài vườn hoặc ở gần bờ thành, chứ không vào trong nhà. Khi bà đến gần để nhìn cho rõ, phụ nữ ấy liền chạy ra xa; bà vào nhà thì phụ nữ ấy lại trở về chỗ cũ. Bà biết đây là oan hồn cừu địch đời trước, nên từ xa hỏi phụ nữ ấy rằng: Bà là ai vậy? Tại sao cứ đi theo tôi mãi như thế?
*
Phụ nữ ấy đáp:
” Đời trước bà và tôi cùng làm thiếp cho một phú ông danh tiếng. Bà ganh tôi được ông ấy cưng chiều, nên vu khống tôi đã gian dâm với người đàn ông khác. Vì thế mà tôi bị ông ấy giết chết trong ẩn khuất đầy oán hận. Do vậy, đời này tôi tìm bà để trả thù, nhưng trớ trêu thay, đời này bà là người dâu hiếu thảo thường được thiện Thần đi theo bảo vệ, tôi không thể đến gần để báo thù được.
Vì thế, ngày nào tôi cũng đi theo bà để tìm cơ hội tốt. Nhưng với sự trợ giúp của thiện Thần như vậy, chắc có lẽ không bao giờ tôi báo thù được. Vậy thì, tôi đề nghị với bà: Hãy phát tâm niệm danh hiệu đức Phật A-di-đà một vạn câu. Vừa giải oán thù, vừa giúp tôi siêu thoát.”
Bà ấy nghe vậy rất vui mừng, liền phát tâm niệm Phật. Bà niệm một câu thì thấy phụ nữ ấy lạy một lạy. Khi bà niệm xong một vạn câu thì không thấy phụ nữ ấy nữa! Sự kiện này, do bà ấy khi về già thuật lại vậy. (Vi Thảo Đường ghi đúng lời kể, vào cuối đời nhà Thanh)
( Theo Niệm Phật nhất định Vãng sanh – Pháp Sư Huệ Tịnh)
Tuệ Tâm 2022.
Lê Gia Ngọc viết
Nam Mô A Di Đà Phật
Con xin chân thành tha thiết tán thán công đức vô lượng vô biên của thầy Tuệ Tâm đã viết bài này. Con xin y giáo phụng hành ạ
Nam Mô A Di Đà Phật con xin cảm ơn thầy
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật
Hiến Đinh viết
Dạ thưa sư Tuệ Tâm, còn có đọc một số bài viết của sư về Bản nguyện niệm Phật hay Niệm Phật Tông Yếu, cũng như coi các video về người thật việc thật vãng sanh, nhưng con cũng có đọc một số bài viết là phải niệm thành phiến, phải buông vạn duyên, hay có tín tâm nguyện thiết là làm gì cũng phải niệm Phật,v.v… trong khi con vẫn còn sống giữa đời, vẫn phải lo cv, việc nhà, và con vẫn còn mong ước có mái ấm bình thường như bao người, thành ra con rất phiền não,cộng thêm những tội lỗi của cá nhân của con khiến con không biết mình có xứng đáng được vãng sanh không? Xin sư giải đáp giúp con.
Nam mô A Mi Đà Phật
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Nếu niệm Phật mà phải “nhất tâm, niệm thành phiến…” mới được vãng sanh, thì không chỉ hàng tại gia vô phương ra khỏi sanh tử luân hồi, mà hàng xuất gia 99,99% cũng nổi chìm trong sáu nẻo! Tại sao thế? Bởi niệm được thành Phiến là đắc niệm Phật Tam muội, tức là Đắc Đạo của Thiền Tông. Để đạt được mức độ này duy có bậc Bồ Tát thị hiện hoặc Bậc Đại Tổ Sư, giới hạnh cực tinh nghiêm mới làm nổi! Mà nếu như thế mới được vãng sanh thì hóa ra đức Phật A Di Đà chẳng từ bi, nếu như thế thì Ngài cũng không phải là Phật. Kinh dạy: “Phật đạo kiến lập trên thân chúng sanh. Nếu không có chúng sanh nào để độ thì chư Phật chẳng thể thành Chánh Giác”. Vậy nếu Phật A Di Đà chỉ tiếp dẫn hàng Bồ Tát và Chư Tổ thì Phật A Di Đà thành đạo để làm gì? Các Ngài ấy ra khỏi sanh tử rồi, có gì khổ nữa đâu mà cần độ?
Ngày nay Tuệ Tâm thấy trên mạng tràn lan những lời ấy, thật chỉ biết cảm thán thở dài! Người ta chẳng biết rằng: Chư Tổ sư tùy căn tánh người hỏi đạo mà trả lời. Cho nên có khi đồng một câu hỏi mà câu trả lời cho mỗi người lại khác nhau. Những lời ở trên là khai thị dành cho người xuất gia, căn tánh bậc thượng, cốt để họ tập trung tu hành để sớm đắc đạo. Vì đắc đạo thì độ được vô biên chúng sanh vậy!
Người chia sẻ Phật pháp không hiểu lý này nên chia sẻ pháp vô tội vạ, khiến hàng Phật tử sơ cơ đọc được sanh tâm hoảng loạn, tâm nghi sanh khởi nên cực khó được vãng sanh. Thật cô phụ ơn Phật ơn Tổ quá thể!
Những câu chuyện trong bài viết này đều do chư Tổ Sư kể lại, lời chân thật ngữ, bạn đọc mà vẫn chưa hết nghi hay sao? Chuyện ngày xưa bạn vẫn nghi, vậy kể chuyện ngày nay xem có giúp bạn hết nghi hay không nhé: Ngài Thích Trí Tịnh cả một đời niệm Phật, giới hạnh tinh nghiêm cũng chỉ đạt đến mức “Chấp Trì Danh Hiệu”, như Ngài tự Nhận. Ngài nào có niệm được thành phiến, có được nhất tâm đâu? Dù thế Ngài vẫn an nhiên vãng sanh, Phật tử cả nước Việt Nam ta ai cũng biết. Những vị hô hào Thành phiến với nhất tâm, giới hạnh bằng được Ngài không? Họ dám buông lời bảo Ngài Trí Tịnh không niệm được thành phiến, không được nhất tâm nên chẳng được vãng sanh sao?
Khuyên bạn: Bản Nguyện và Tông Yếu cực khó gặp, nếu thiện căn không sâu dày không thể gặp được đâu, vì đó là Đại Lộ để về Cực Lạc. Nay bạn đọc Bản Nguyện và Tông yếu, gặp được Chánh Hạnh Niệm Phật là duyên thoát ly Ta Bà đã thành tựu. Chỉ nên an nhiên mà niệm Phật hằng ngày là chắc chắn được vãng sanh. Tâm chưa có định lực, chớ đọc những lời cao siêu như thành phiến với nhất tâm mà tự đoạn đường về Cực Lạc của mình!
Cầu mong Tam Bảo gia bị cho bạn. Nam mô A Di Đà Phật!
Hiến Đinh viết
Nam mô A Di Đà Phật
Con xin cảm ơn sư Tuệ Tâm đã khai thị cho đứa phàm phu ngu muội như con. Giờ con hiểu rồi ạ. Con chúc sư có nhiều sức khỏe để có thể chia sẻ nhiều bài viết hữu ích cho chúng sanh.
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Hiến Đinh viết
Dạ một điều nữa cho con hỏi nếu như trong ngày con không ngồi tĩnh tọa niệm Phật mà thay bằng chép hồng danh Phật hiệu được không ạ?
Nam mô A Mi Đà Phật
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Được bạn ạ! Chép hồng danh công đức rất lớn, lúc bạn tập trung thân tâm mà chép nào có khác chi tĩnh tọa niệm Phật đâu.
Xin thường niệm sáu chữ hồng danh Nam mô A Di Đà Phật 🙏 viết
Cho em hỏi tuệ tâm ơi em thấy nhiều trang nói là niệm phật cầu vãng sanh là như thế nào ạ em chỉ ngày ngày niệm phật em không cầu bất cứ thứ gì cả vậy cầu vãnh sanh là mình niệm phật và cầu phật đưa mình về tây phương cực lạc hay mình chỉ chăm chú niệm phật thôi và không cầu gì cả ạ và mọi thứ sẽ tự định đoạt ạ !
Nam mô A Di Đà Phật 🙏🙏🙏🙏
Tuệ Tâm viết
Nam mô A Di Đà Phật!
Niệm Phật cầu vãng sanh nghĩa là niệm danh hiệu của Phật A Di Đà, cầu sanh về cõi nước Cực Lạc Tịnh Độ của Ngài sau khi chấm dứt thọ mạng ở kiếp sống này. Đại lược thì khi ta niệm Phật, sẽ có hai lợi ích chính:
1. Lợi ích trong đời sống hiện tại: Niệm Phật là diệu pháp giúp chúng sanh tiêu trừ nghiệp chướng. Do sức thần thông và nguyện lực của Phật huân tập nơi danh hiệu, chúng sanh niệm danh hiệu Ngài được tiêu nghiệp tăng phước. Do nghiệp ác được tiêu trừ, duyên thiện được tăng trưởng nên cuộc sống an yên, hạnh phúc. Lại nhờ ánh hào quang nhiếp hộ của Ngài nên không bị các thế lực vô hình quấy nhiễu phá hoại, ác bệnh chẳng lâm thân. Cho nên chỉ cần phát nguyện vãng sanh rồi cả cuộc đời còn lại cứ an nhiên mà niệm, vừa làm vừa niệm, học tập, công việc, đi đường, lấy vợ, sinh con….hễ nhớ ra thì niệm, chẳng cần phải cầu thêm gì nữa đâu.
2. Lợi ích khi chết: Phật A Di Đà có nguyện lực tiếp dẫn chúng sanh niệm danh hiệu của Ngài. Cho nên khi ta chuyên tâm niệm danh hiệu thì luôn được bản nguyện này thâu nhiếp. Lúc thọ mạng hết, cận tử nghiệp hiền tiền, dù nghiệp nặng hay nhẹ, Phật cùng thánh chúng đều hiện ra tiếp dẫn ta tái sanh về Tịnh Độ, vĩnh viễn ra khỏi sanh tử luân hồi.
Bạn nên xem qua kinh A Di Đà, Kinh Vô Lượng Thọ để năm vững y báo và chánh báo cõi Cực Lạc nhé.
Xin thường niệm sáu chữ hồng danh Nam mô A Di Đà Phật 🙏 viết
Con nguyện sau khi chết con được về tây phương cực lạc 🙏🙏🙏🙏
Nam mô A Di Đà Phật 🙏🙏🙏🙏